Bản lí lịch của ông khẳng định: “Phải lúc giận giữ lắm thì ông nổi khùng
lên, nhưng tự trấn tĩnh lại ngay và không bao giờ để bụng”. Jules Roy, một
nhà văn có thiện cảm với ông, đã miêu tả ông như là một người “bị cấp trên
ghét vì hay cãi khi nhận lệnh”, và cũng vì cái tính dễ bị chạm nọc:
Chỉ một lời nói cũng có thể làm Cogny chạnh lòng một cách sâu sắc. Ngấm
đòn đau, chẳng bao giờ ông ta tha thứ. Giỏi thế công và thế thủ, ông ta cắm
đầu nhảy xổ vào ngườ mà ông coi là phải chịu trách nhiệm về vết thương
của mình và giày xéo dẫm đạp lên người đó.
Không còn gì nghi ngờ về tính chất xác thực của nhận xét trên. Chỉ cần đọc
lời đánh giá mà mười năm sau Cogny đã phát biểu về vị tổng chỉ huy cũ của
mình trĐng cái mà ông ta gọi là “lời sám hối tự nguyện . Vậy mà Cogny
chính là người được Navarre chỉ định vào ngày 28 tháng Năm năm 1953
đứng ra lãnh đạo cái chỉ có thể là giai đoạn quyết định của một cuộc chiến
tranh đã kéo dài từ hơn tám năm nay. Đồng thời Navarre đã thông báo cho
ông ta biết việc đề bạt ông lên cấp trung tướng.
Navarre đã làm nhiều cuộc thay đổi trong bộ tham mưu của ông. Nhất là
ông đã chỉ thị cho tướng Gambiez, tham mưu trưởng của mình, phải đưa
vào bộ tham mưu những sĩ quan hải quân và không quân để làm tăng thêm
tính chất liên quân, phải giảm quân số và sửa đổi hoàn toàn lôi làm việc để
hướng bộ tham mưu vào tác chiến nhiều hơn là vào hành chính và hậu cần.
Với lòng mong muơn trả lại cho quân sĩ cái khí thế mà de Lattre de
Tassigny đã gây dựng cho họ, ông đã bỏ một tháng trời để tiếp xúc, hội họp,
và đi khắp nơi, không nề hà nguy hiểm có thể đến với mình. ông đặc biệt
quan tâm đến các cứ điểm lục quân - không quân Lai Châu và Nà Sản. Lần
ông đi thăm Nà Sản, máy bay ông đã nhiều lần bị trúng đạn cao xạ địch.
Thậm chí ông đã đi thanh tra một căn cứ đánh du kích ở trên núi, sầu trong
đất Việt Minh, điều mà các người tiền nhiệm ông chưa ai làm. Chính trong
một lần đi thăm viếng Nà Sản, ông đã làm quen được với đại tá Louis
Berteil, tư lệnh binh đoàn cơ động số 7, một sĩ quan tốt nghiệp Trường
Chiến tranh, khá lâu trước trận Điện Biên Phủ chưa hề có bạn trong hàng