ĐIỆN BIÊN PHỦ TỪ GÓC NHÌN CỦA NGƯỜI LÍNH PHÁP - Trang 377

chóng vì lính dù của tiểu đoàn 6 dù thuộc địa đã bị tổn thất và chẳng muốn
chậm rãi làm gì. Việt Minh tiếp cận ở khắp nơi và quả đồi chỉ chiếm lại
được một nửa. Bố trí quân ngay sát địch. Sau 5 giờ rưỡi chiều, thời điểm
mà người ta không mong đợi gì ở sự chi viện của không quân, khi địch nã
pháo và cối dữ dội, đạn gây ra những sóng chấn động kinh khủng. "Mảnh
đạn hình như không nguy hiểm lắm, Sáclơ nhớ lại, nhưng đất bị nghiền vụn
như tro, rất khó đào hầm hố. Nhiều binh sĩ của tôi chỉ ẩn một nửa người
trong hầm hố mà chẳng bị thương nặng và đại đội Minô đã đến vào chập
tối".

Một trung đội trưởng của Mioô - thượng sĩ nhất Bulie viết dưới làn đạn cối
chết người mà Việt Minh bắn canh chừng trên đường tiến ở những điểm bắt
buộc phải đi qua: "Phải biết chớp thời cơ và chạy qua giữa hai loạt đạn; khi
đã đến chân đồi rồi thì vượt an toàn. Chúng tôi cũng mất một số người .. ".

Một khi đã đến đồi rồi và các mệnh lệnh đã nhận được, lính dù thuộc tiểu
đoàn 2, trung đoàn 1 dù có cảm giác đang ở 40 năm về trước, hồi chiến
tranh 1914-1918.

“Việt Minh cách chúng tôi 40 mét, Ruyte quan sát Barô bị vùi vì một quả
120 nổ chậm và đã chết. Picôlô, phó chỉ huy của tôi, cũng biến mất nhưng
tôi vẫn kịp đào anh lên. Tàn nhẫn thay, một chấn động mạnh ở bắp chân, do
một quả cối 120 mặc dầu nổ cách đó hơn 25 mét. Tôi bị thương, mất bảy
ngày! Quả thật là đang ở trong một địa ngục. . . Trung sĩ nhất Picôlô lên
nắm quyền chỉ huy, Rơ ve và Mác tanh dìu tôi đến xe cứu thương đang kiên
cường chờ tôi trên đường”.

Sáclơ nhận thấy hào chiến đấu của mình có nơi rất gần hào chiến đấu của
địch, cũng giống như ở mặt trận Vécđoong năm 1916, hai bên đánh nhau
bằng lựu đạn mà mục đích duy nhất là làm tan rã tinh thần chiến đấu của
địch, đồng thời gây thiệt hại tối đa cho chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.