ĐIỆN BIÊN PHỦ TỪ GÓC NHÌN CỦA NGƯỜI LÍNH PHÁP - Trang 534

bị thương trong tất cả các hào chiến đấu".

Trung uý bác sĩ Guốcđan là một người bị thương của chính bệnh xá của
mình nằm trên sườn Êlian 4, cách xa ít nhiều sở chỉ huy của "Brêsơ". Anh
đang đứng bên cạnh trung sĩ y tá Stêphan thì Việt Minh vào ra lệnh (mau
len, mau len) ra khỏi hầm:

“Tất cả những ai có thể đi được, dẫu là khó khăn như trường hợp tôi,
Giuôcđăng viết, đều phải đi ra hậu cứ theo các hào giao thông bề bộn những
xác người chết và chúng tôi đi qua phía sau Êlian 4 trước khi đến chân các
quả đồi. Khi trời tối, chúng tôi đi theo một đường mòn, nhưng tôi cảm thấy
mình không thể theo được nữa. Khi họ đã hiểu, Việt Minh đã để tôi và một
số thương binh khác không còn sức, và cả họ nữa, đi lâu hơn. Họ hỏi tôi có
thuốc không nhưng tôi chẳng có gì khác ngoài cái áo dù và một pigiama
màu xanh của trạm giải phẫu Ginđrây. Sự kiệt sức đã đến mức mà chúng tôi
quên mất khái niệm chính xác về địch và tôi không biết chúng tôi đã phải ở
đây bao lâu rồi”.

Trên sườn phía bắc của đồi Êlian 4, đại uý Tơrêhiu đã tỉnh lại vào nửa đêm
và vào lúc bình minh của ngày 7-5, ông ra khỏi các hốc đào trong vách của
đường hào mà trung uý Pốtchiê và hạ sĩ nhất Moren đã đưa ông vào ẩn nấp.
Việt Minh đến, ông chạy ra và đã bị bắt.

Từ hang - hầm của sở chỉ huy tiểu đoàn 5 dù Việt Nam người ta nghe từ
ngoài vọng đến những tiếng súng và những tiếng nổ, nhưng "không phải là
tiếng ồn ào dữ dội của đêm tối" Khoảng 7 giờ, nghe được những câu nói
chuyện bằng tiếng Việt ở trên mái, tiếp theo là những tiếng đập nặng nề.
Các sĩ quan bảo an đoàn đều chung một ý nghĩ: Việt Minh muốn làm nổ sở
chỉ huy và đào một đường hầm. Bôtenla ra lệnh cho một lính dù người Việt
đi ra ngoài và thương lượng: "Nói với họ đây là một bệnh xá, người ta sẽ đi
ra, có những người bị thương. Họ đừng ném lựu đạn".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.