ĐIỀN DUYÊN - Trang 1149

người, người ta khẳng định không tiếp thu, sau này còn đề phòng chúng
ta."

Phùng Thị liên tục gật đầu, nói: "Ông ngoại ngươi cũng nói như thế. Cho

nên ta hôm nay chỉ muốn xác nhận hắn, cố chịu đựng không dám lên tiếng.
Đỗ Quyên, ngươi có chủ ý gì tốt sao?"

Nàng biết trí tuệ của Đỗ Quyên, không cảm thấy mình là nương mà hỏi ý

kiến 9 tuổi khuê nữ có gì không đúng.

Lúc trước Đỗ Quyên đã suy nghĩ vấn đề này, trong lòng sớm có ý tưởng.

Lúc này giả bộ nghiêng đầu tự hỏi một lúc, mới nói với Phùng Thị.

Phùng Thị gật đầu không ngừng nói: "Được, tốt. Cứ như vậy. Ngày mai

ta lại đến."

Đỗ Quyên lại khuyên nhủ: "Nương, ngươi cũng phải chuẩn bị tâm lý,

việc này sợ là không phải hai ba ngày có thể có kết quả, phải từ từ. Ngươi
đừng có bộ dáng mất hồn như trước, phải nghĩ thoáng một chút. Bất cứ việc
gì cũng có ta, nương cứ coi đi."

Trong lòng Phùng Thị dâng lên niềm hi vọng vô cùng, dễ dàng tiếp nhận

lời khuyên, "Yên tâm đi. Trong lòng nương có phán đoán, sẽ không vội."

Hai mẹ con lại thấp giọng nói một hồi mới xuống núi.

Trên đường trở về, tinh thần Phùng Thị phấn chấn hẳn lên, sắc mặt tốt

hơn nhiều.

Đêm đó trở về nhà ông ngoại, Đỗ Quyên tìm biểu ca mượn nghiên mực

và giấy, dùng lông gà làm một cái bút đầu cứng, chấm mực vẽ mấy bức
hoạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.