ĐIỀN DUYÊN - Trang 1196

Trong phòng khách, Phùng Trường Thuận giữ lại người Lâm gia ở lại ăn

cơm chiều.

Lâm gia tứ thúc chối từ không chịu, nói bọn họ muốn đem hàng đi trấn

trên, quá muộn không có phương tiện. Họ hẹn Nhậm Tam Hòa sáng mai
cùng nhau lên đường, rồi cùng đám người Phúc Sinh cáo từ.

Lúc gần đi Cửu Nhi tới gần Đỗ Quyên nói thật nhanh: "Đừng nóng vội.

Không có chuyện gì."

Trong lòng Đỗ Quyên liền có tính toán.

Thấy Nhậm Tam Hòa nghi ngờ nhìn, nàng cố ý đối với Cửu Nhi nói:

"Sáng mai ta chuẩn bị món ngon cho ngươi. Ngươi qua đây ăn đi."

Cửu Nhi mừng rỡ nói: "Ta đang định nói thể." Rồi vui vẻ chạy đi.

Chờ bọn hắn đi xong, Phùng Trường Thuận mới vỗ bàn mắng to: "Hoàng

Lão Thạch không phải là người mà! Chỉ vì chuyện năm xưa mà cứ đi làm
khó cả nhà đại nhi tử. Lão già chó má này càng già càng u mê!"

Nhiều năm qua, nói hắn không hối hận là gạt người.

Nhớ năm đó, hắn hung hăng đánh rớt mặt mũi thân gia, nói những lời ác

độc, nhưng hậu quả đều rơi trên người khuê nữ, con rể và cháu ngoại. Năm
rồi khuê nữ và cha mẹ chồng cũng có chút mâu thuẫn nhỏ, nhưng quan hệ
cũng không ác liệt như hiện tại.

Hắn càng nghĩ càng không thể nhịn được nữa, đối với Nhậm Tam Hòa

nói: "Tam Hòa, việc này ngươi không thể mặc kệ, nhưng ngươi cũng không
thể quản nhiều. Ngươi liệu xem rồi xử lý đi, có cơ hội lại giúp nói vài câu.
Đừng để cho Tước Nhi gả đi xa."

Nhậm Tam Hòa gật đầu nói: "Nhạc phụ yên tâm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.