ĐIỀN DUYÊN - Trang 1375

Phùng Thị liếc nàng một cái, nói: "Cha gả ngươi vào đây là vì cái gì?

Còn không phải là vì làm chỗ dựa cho tỷ ngươi. Tỷ ngươi bị người đánh,
đương nhiên ngươi phải ra mặt."

Nói làm cho Phùng Minh Anh sặc một miếng cơm, mọi người đều cười

rộ lên.

Vui vẻ ăn xong, thừa dịp mọi người cao hứng, Đỗ Quyên hỏi: "Nương,

tiểu di, ngày 2 tháng 2, chúng ta có cần kêu gia gia nãi nãi tới đây không?"

Phùng Thị nói: "Kêu. Không kêu, nãi nãi ngươi còn không quậy lật trời."

Phùng Minh Anh nói: "Chúng ta kêu là chuyện chúng ta, tới hay không

là chuyện của bọn họ. Không đến cũng coi như xong. Không đáng cho
chúng ta cung kính bọn họ như trước kia. Ta thấy bọn họ không biết phân
biệt. Hừ! Chọc giận ta nữa thì ta lại tới đập cho tốc mái luôn!"

Phùng Thị liếc nàng một cái, nói: "Ngươi còn muốn đập! Mới nói sợ

người ta mắng ngươi giống mụ bà chanh chua, nói chuyện cũng không biết
dùng đầu óc."

Phùng Minh Anh cười nói: "Không có người bên ngoài ở đây ta mới

nói."

Phùng Thị nói: "Hoàng Ly còn nhỏ, không để ý nàng nói ra ngoài thì

sao?"

Hoàng Ly vội vàng nói: "Nương, ta không ra ngoài nói bừa."

"Ân." Phùng Thị cúi đầu dặn dò nàng, "Nói chuyện với người khác cần

phải nghĩ trước khi nói, không cần cướp lời. Nương đời này bị thiệt vì
không biết nói chuyện. Ngươi đừng học nương."

Hoàng Ly ngoan ngoãn gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.