DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 106

cung to như vậy đối với hắn mà nói y như gió lùa bị bốn bề là tường lấp
kín.

Đây cũng là nguyên nhân mà Hoằng Lịch rất trọng dụng hắn. Có hắn

bên cạnh phụ tá, Hoằng Lịch thời thời khắc khắc biết được mọi tình huống
trong cung.

"Nhắc đến hậu cung thì các vị chủ tử bây giờ không hẹn mà cùng đau

đầu vì một chuyện đây." Lý Ngọc cười nói.

"A?" Hoằng Lịch mắt không buồn động, hai tay khoanh lại đặt trước

ngực, "Chuyện gì?"

"Ngọn nguồn câu chuyện bắt đầu từ việc Hoàng thượng ban thuởng

những bức vẽ kia..." Lý Ngọc đơn giản miêu tả lại tình cảnh của Tuệ quý
phi lúc nãy. Bởi vì chỉ mới phát sinh chưa đầy một canh giờ nên Lý Ngọc
thuật lại vô cùng tường tận, thậm chí ngay cả thần thái lúc nói chuyện đều
rất sinh động, "... Tuệ quý phi mới vừa nhìn thấy bức vẽ

《 Ban cơ từ liễn

đồ

》liền phát nộ khí thật lớn ở Trữ tú cung."

"Nàng ấy lúc nào mà chẳng giận?" Hoằng Lịch từ chối cho ý kiến,

"Còn những người khác thì sao?"

"Bên Nhàn phi nương nương có ngạch nương đến thăm. Bà ấy muốn

nương nương thủ thỉ bên gối Hoàng thượng để cho a mã có thể một đường
thăng quan tiến chức, nhưng Nhàn phi nương nương đã lấy lý do 'hậu cung
không được can chính' từ chối rồi." Lý Ngọc thở dài, "Ngạch nương của
Nhàn phi liền giận dữ rời đi, nương nương cũng không hề cản lại. Khi
Hoàng thượng ban thưởng bức vẽ, nương nương sai người đem tranh đặt
lên bàn thờ, còn người thì thắp hương cầu khẩn: Một nguyện lang quân
thiên tuế, hai nguyện thiếp thân khỏe mạnh, ba nguyện như con én trên xà
nhà, hàng năm được gặp gỡ."

Hoằng Lịch lặng lẽ khép mắt lại: "... Còn Hoàng hậu thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.