DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1104

Ăn được một nửa thì cửa phòng mở toang, Nhĩ Tình tiến vào gấp gáp.

Vừa thấy cảnh này, cô ta không nói hai lời xông lại, đập rơi nửa miếng
bánh còn dư bên miệng Phúc Khang An, sau đó gắt gao ôm đứa nhỏ vào
lòng, cả giận nói: "Phú Sát Phó Hằng, chàng muốn làm gì?"

Phó Hằng thản nhiên hỏi lại: "Cô nghĩ ta muốn làm gì?"

Nhĩ Tình quét mắt nhìn nửa miếng bánh đậu xanh đang nằm trên đất,

ánh mắt mang theo nghi kỵ chợt lóe lên.

Từ đầu Phó Hằng cho là mình đối với Nhĩ Tình đã đủ thất vọng rồi,

không nghĩ tới cô ta còn có thể làm mình thất vọng hơn. Hắn cười tự giễu
nói: "Ta không phải cô, ta sẽ không làm hại sinh mạng vô tội, càng sẽ
không dùng con mình làm công cụ báo thù."

Sắc mặt Nhĩ Tình có chút mất tự nhiên.

Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

Đúng là Nhĩ Tình vừa mới nảy lên lòng nghi ngờ, hoài nghi Phó Hằng

lặng lẽ ôm Phúc Khang An đi, lại lặng lẽ bỏ độc trong bánh ngọt để diệt trừ
"nghiệt chủng".

Nhưng cuối cùng Phó Hằng vẫn là Phó Hằng. Hắn không phải người

khác, càng không có khả năng là loại người như Nhĩ Tình.

"Hỉ Tháp Lạp Nhĩ Tình, nếu đã làm mẹ rồi thì nên làm tròn chức trách

của mình đi, đừng để đứa nhỏ chạy loạn lung tung nữa." Phó Hằng đứng
dậy bước ra ngoài. Hắn chán ghét Nhĩ Tình, thậm chí không thể nào chịu
đựng ở chung với đối phương trong một phòng được nữa.

Giống như hơi thở của nàng ta làm không khí trở nên đục ngầu khó

ngửi vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.