DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1225

Du phi nghe xong lời ấy, buồn bã cười một tiếng: "Chó? Đúng vậy,

trong Tử Cấm Thành này, chẳng phải nữ nhân không được sủng ái còn
không bằng một con chó sao?"

Quả thực, nàng là một người đáng thương vô mệnh, cũng không có

bản lĩnh tài cán gì.

Trơ mắt chứng kiến tỷ muội tốt nhất của mình chết ngay trước mặt

nhưng không thể không khom lưng uốn gối với kẻ thù, thật vất vả chịu
đựng đến ngày Tuệ quý phi hoăng thệ, lại không ngờ phải chịu đựng tiếp kẻ
đến sau như tiểu cung nữ Ngụy Anh Lạc nho nhỏ của Trường Xuân cung
năm nào leo lên vị trí nàng muốn mãi cũng chẳng được.

"... Anh Lạc, coi như cô tội nghiệp xót thương con chó này mà trả lời

ta một câu." Du phi tội nghiệp nói, "Có phải chính cô nói với Hoàng
thượng, người hại cô ngã ngựa là Thuần quý phi không?"

Ngực Ngụy Anh Lạc vẫn đau âm ỉ. Nàng vừa xoa bóp ngực vừa lạnh

lùng nhìn nàng ta.

"Bây giờ ta là con chó của Thuần quý phi. Nếu còn tiếp tục điều tra

chuyện này, sớm muộn cô ta cũng sẽ đẩy ta gánh tội thay." Du phi đi tới
muốn nắm chặt tay Ngụy Anh Lạc, "Ta chết rồi cũng không hề gì, nhưng
Vĩnh Kỳ phải làm sao bây giờ? Anh Lạc, trước đây cô vất vả lắm mới cứu
được mạng Vĩnh Kỳ từ tay Tuệ quý phi, lẽ nào bây giờ cô nhẫn tâm nhìn nó
không còn mẫu thân, sống một mình lẻ loi hiu quạnh sao?"

"Cô điên rồi?" Minh Ngọc đẩy tay Du phi ra, "Cô muốn Anh Lạc

buông tha Thuần quý phi?"

"Không, không phải buông tha, là biến chiến tranh thành hòa bình."

Du phi lắc đầu, sau đó vẻ mặt chờ đợi nhìn về phía Ngụy Anh Lạc, "Anh
Lạc, cô đừng đối đầu với cô ta, đừng truy cứu nguyên nhân cái chết của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.