DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1285

"Không thấy Hoàng hậu đâu cả." Trân Nhi đã tìm cả ngày đến sứt đầu

mẻ trán, chỉ biết vô lực khóc ròng nói, "Nô tài đã tìm khắp nơi nhưng vẫn
không thấy nương nương, lại không dám nói với người bên ngoài..."

Hoằng Trú hung hăng trừng mắt với thái giám dẫn đường sau lưng,

đối phương hiểu ý, vội vàng mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, giả vờ không nghe
không biết gì hết.

Quay đầu lại, Hoằng Trú hạ giọng nói với Trân Nhi: "Chúng ta chia

hai ngã, nhất định phải tìm được Hoàng hậu nương nương trước khi người
khác phát hiện ra."

Tử Cấm Thành tuy lớn, nhưng nếu loại bỏ những địa điểm mà Trân

Nhi đã tìm lại không còn lớn nữa. Hai người vội vàng phân chia những nơi
mình sẽ đi, sau đó tách ra hành động.

Ở đây không có, ở đây không có, ở đây cũng không có... Hoằng Trú

vội vã chạy đến phía dưới vọng lâu, bỗng dừng bước ngẩng đầu nhìn, chờ
đến khi nhìn rõ thân ảnh trên vọng lâu là ai, ngạc nhiên nói: "Hoàng hậu!"

Cộp cộp cộp -- tiếng giày vội vàng giẫm lên các bậc thềm.

Hoằng Trú gần như chạy như điên lên vọng lâu, hô hấp dồn dập nhìn

về phía Hoàng hậu đang chân trần đứng trên lan can vọng lâu, giọng nói
run rẩy không ngớt: "Hoàng hậu đang làm gì đó? Trước hãy bước xuống
đã, được không?"

Kế hậu chậm rãi quay đầu. Dưới ánh trăng, mặt mũi nàng ta trắng

bệch: "... Ngài cho rằng ta sẽ nhảy từ nơi này xuống sao?"

Nói xong, nàng quay đầu lại, dang rộng hai tay, từng bước đi về phía

mép vọng lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.