DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 155

Tránh được một kiếp.

"Bốp!"

Một bao hạt dẻ bất ngờ đánh vào ót nàng.

"Ối." Ngụy Anh Lạc quay đầu lại, "Ma ma, sao người lại tới đây?"

"Ngươi, cái tiểu hỗn đản này!" Trương ma ma cũng đổ mồ hôi đầy

mặt, "Mới không thấy ngươi một lúc, ngươi liền thiếu chút nữa gây ra đại
họa tày trời rồi!"

Bị nàng quở trách một phen, Ngụy Anh Lạc ngược lại trong lòng mềm

nhũn.

"Cây này do chính tự tay Hoàng thượng ngự phong linh mộc." Trương

ma ma vừa đỡ Ngụy Anh Lạc từ trên mặt đất đứng dậy vừa lên tiếng giải
thích, "Năm xưa Hoàng thượng cải trang vi hành, gặp hè nóng bức. Các đại
thần đều mồ hôi đầm đìa, duy chỉ có Hoàng thượng không một giọt mồ hôi.
Mọi người cho rằng đó là chuyện lạ. Hoàng thượng mỗi khi nhớ về, vô
hình trung dường như có một gốc cây bách lớn từ Tử Cấm Thành theo suốt
dọc đường che mát cho người. Tất cả mọi người đều nói đó là cây linh bách
vì biết rõ Hoàng thượng phải đi xa nên mới cố ý theo tới để hộ giá cho
Hoàng thượng!"

Nàng huyên thuyên nói không ngừng như vậy vì muốn Ngụy Anh Lạc

làm việc càng phải cẩn thận thêm nữa.

Trong cung, người không dễ chọc, thậm chí đến cả cây cũng vậy.

"Ta hiểu rồi." Ngụy Anh Lạc thở dài, bình tĩnh nhìn lại cây linh bách

bên cạnh, lẩm bẩm nói, "Trong Tử Cấm Thành này, cho dù là một gốc cây
cũng được Hoàng thượng ưu ái như thế, cũng còn hơn một nữ nhân bị thất
sủng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.