DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 744

Ngụy Anh Lạc: "Hoàng thượng, từ khi sinh ra, nữ tử đã bị giam chân

ở một phương trời, cho dù có xuất giá, cũng chỉ là đổi từ lồng sắt này sang
lồng sắt khác. Rõ là toàn họa mi và vàng anh sống trong nhung lụa, thì sao
có thể giống như đại bàng, nhìn xa trông rộng, chao liệng bốn biển? Người
đừng quên, lồng đó là do chính tay nam nhân trong thiên hạ cố công tạo
nên!"

Hoằng Lịch lạnh giọng: "Hỗn xược!"

Ngụy Anh Lạc: "Nô tỳ lỡ lời, xin Hoàng thượng thứ tội!"

Hoằng Lịch phẫn nộ nhưng lại nhịn xuống: "Trẫm cũng thật hồ đồ, thế

mà lại nói những thứ này với một cung nữ ngu ngốc như ngươi!"

Hoằng Lịch định đi.

Ngụy Anh Lạc: "Lặng nghe âm vọng chốn cung xa, dựng tạm thư trai

lo vạn bề. Thơ ca không làm vui thanh cảnh, ngọn mai đâm chồi tiễn hàn
hương (*)."

(*) Nguyên văn: "Tĩnh thính điều điều cung lậu trường, trai cư tạm

bình vạn ky mang. Na vô thi cú ngu thanh cảnh, kháp hữu mai sao tống
lãnh hương"

Hoằng Lịch đột nhiên xoay người: "Ngươi thuộc thơ của trẫm?"

Ngụy Anh Lạc: "Hoàng hậu nương nương dạy xong tứ thư ngũ kinh

thì bắt đầu dạy thơ văn của Hoàng thượng. Nô tỳ vẫn luôn kháng nghị,
nhưng nương nương nói không dạy không được! Nương nương chỉ bảo nô
tỳ, từ khi Hoàng thượng kế vị đến nay luôn trị vì khoan dung, đình chỉ khai
hoang, bãi bỏ thu thuế, chú trọng nông nghiệp, rửa sạch án oan, cứu dân
gặp nạn. Cho nên, người là một Hoàng đế tốt!"

Hoằng Lịch: "Hoàng hậu nói vậy thật sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.