DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 982

đàn cá dập đầu. Đây là ông trời ngợi khen lòng nhân từ của Thái hậu, là
điềm lành ngày vạn thọ! Thái hậu được trời phù hộ, nhất định sống lâu trăm
tuổi, hồng phúc tề thiên!"

Lực chú ý của mọi người đều dồn trên người nàng, trên đàn cá chép

trong hồ, không ai chú ý tới Hoằng Lịch.

Chợt Hoằng Lịch đưa mắt ra hiệu cho Lý Ngọc bên cạnh. Lý Ngọc

hiểu ý, đánh tiếng với đám cung nữ thái giám cùng đồng loạt quỳ trước mặt
Thái hậu: "Trời ban điềm lành, chúc mừng Thái hậu, chúc mừng Thái hậu!
Chúc mừng Thái hậu! Chúc mừng Thái hậu!"

Chỉ trong phút chốc, âm thanh chúc mừng vang vọng cả vườn.

Thái hậu không nhịn được cười: "Tốt, tốt, tốt! Vào ngày vạn thọ, trời

ban điềm lành, chứng tỏ công đức ta nhiều năm hướng Phật không hề uổng
phí! Ngươi là một đứa bé ngoan, muốn được ban thưởng cái gì?"

Ngụy Anh Lạc ấp úng cả buổi: "Thái hậu, nô tỳ nhớ nhung Tử Cấm

Thành vô cùng, muốn được quay về..."

Thái hậu thấy nàng suy nghĩ lâu như vậy, còn tưởng nàng muốn đồ vật

gì khó dò, hóa ra chỉ đơn giản như thế, không khỏi ngẩn ra: "Chỉ thế thôi?"

Ngụy Anh Lạc cẩn trọng nhìn Thái hậu một cái: "Ân điển của Thái

hậu cảm động trời cao, nô tỳ mặt dày, nguyện hầu hạ Thái hậu..."

Không chờ nàng nói xong, Hoằng Lịch đã quả quyết: "Không được!"

Thái hậu nhìn Hoằng Lịch: "Nha đầu này thông minh lanh lợi, ta rất

thích, cũng muốn để con bé đến Thọ Khang cung hầu hạ. Tại sao không
được?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.