ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 152

Anh nghĩ tới hình ảnh nhân vật Gene Ngái ngủ đang rời khỏi thành phố trên

lưng chú ngựa Robbie Robo- Cayuse, miệng nói Tạm biệt nheeeé! Ccccó lẽ tôi
sẽ quay trở lại con đường này!

“Tạm biệt,” anh nói; giọng anh nghe không được tự nhiên lắm. Suy cho

cùng, đó là ngày tận thế. Không cần phải nói lời tạm biệt, nhưng dù sao…

Clay theo Alice và Tom bước qua chiếc cổng vòm vào giữa cơn mưa bụi

đêm thu.

19

Tom đội mũ phớt, trên chiếc áo ponsô của Alice có một chiếc mũ trùm đầu,

và Tom đã tìm cho Clay chiếc mũ lưỡi trai Red Sox có thể giúp cho đầu anh
không bị ướt trong một thời gian nếu mưa không nặng hạt hơn. Và nếu… ồ,
mà chuyện đó thì có đáng kể gì, cả cái thời tiết khó chịu này nữa. Từ trên thềm
cổng vòm, họ có thể trông thấy khoảng hai tòa nhà trên phố Salem. Không thể
nhìn rõ trong bóng đêm, nhưng họ có thể biết chắc rằng con phố hoàn toàn
hoang vắng, trừ mấy cái xác và những thức ăn vương vãi mà những kẻ mất trí
đã vứt lại.

Mỗi người trong bọn họ đều có một con dao, đựng trong những chiếc bao

mà Clay đã làm trong ngày. Nếu những gì Tom nói về gia đình Nickerson là
đúng, họ sẽ có cơ hội được trang bị vũ khí tốt hơn. Clay hy vọng như vậy. Có
lẽ anh vẫn có thể sử dụng con dao đồ tể một lần nữa, nhưng anh không dám
chắc là anh có đủ máu lạnh để sử dụng nó một cách điệu nghệ hay không.

Alice cầm một chiếc đèn pin trên tay trái. Cô bé kiểm tra để biết chắc Tom

cũng mang đèn pin rồi gật đầu. “Tốt,” cô bé nói. “Chú đưa mọi người sang nhà
Nickerson chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.