ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 184

này cũng đã trở thành một thói quen, trong thời điểm khi dịch vụ điện thoại
đang ngừng hoạt động cho đến khi có thông báo mới.

10

Vào những giờ trước lúc bình minh, họ bắt đầu nghe thấy tiếng nhạc, chỉ

văng vẳng, trong lúc đang đi dọc con lộ 102 về phía đông Manchester.

“Chúa ơi,” Tom nói và dừng lại. “Đó là bài Bước chân của chú voi con.”

“Bài gì cơ?” Alice hỏi bằng một giọng ngạc nhiên.

“Của một ban nhạc lớn thời xưa. Les Brown, hình như thế. Mẹ chú có một

chiếc đĩa của họ.”

Có hai người đàn ông vượt lên trước họ rồi đứng lại để thở. Đó là hai người

đã cao tuổi, nhưng vẫn còn rất tráng kiện. Trông giống như hai nhân viên bưu
tá vừa về h đi bộ đường trường trên dãy núi Cotswolds, Clay nghĩ. Một người
đeo ba lô, và người còn lại khoác tay nải trên vai phải. Lủng lẳng bên hông trái
là một khẩu súng, có lẽ là loại 30- 30.

Người đeo ba lô gạt mồ hôi trên trán và nói với Tom, “Mẹ anh có thể có một

chiếc đĩa của Les Brown, con trai ạ, nhưng có lẽ là Don Costa hay Henry
Mancini thì đúng hơn. Đó là những ca sỹ rất được hâm mộ. Bài hát kia”- ông
ta nghiêng đầu lắng nghe tiếng hát ma quái từ xa vẳng đến - “là của Lawrence
Welk, chừng nào tôi còn sống và còn hít thở.”

“Lawrence Welk.” Tom thở mạnh, và nói bằng một giọng gần như kính sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.