ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 202

“Không, họ không trốn,” viện trưởng Ardai tán đồng. Ông ta gõ gõ ngón tay

và nói, “Chưa phải trốn. Họ tụ tập… họ phá phách… và trí óc bầy đàn của họ
có thể bị suy giảm chút ít trong lúc họ phá phách… nhưng sẽ ít dần.Mỗi ngày
một ít dần.”

“Manchester đã bị cháy rụi,” Jordan bỗng nhiên nói. “Chúng ta nhìn thấy lửa

từ đây, đúng không, thưa thầy?”

“Đúng,” vị Viện trưởng xác nhận. “Rất đáng buồn và đáng sợ.”

“Có đúng là những người cố tìm cách xâm nhập bang Massachusetts đều bị

bắn chết ở biên giới không?” Jordan hỏi. “Đó là những gì mọi người đang đồn.
Mọi người đồn rằng phải tới Vermont, chỉ có lối ấy là an toàn.”

“Chỉ là tin đồn vớ vẩn,” Clay nói. “Chúng tôi cũng nghe như vậy về biên

giới New Hampshire.”

Jordan trố mắt nhìn anh rồi phá lên cười. Tiếng cười giòn tan trong bầu

không khí tĩnh lặng. Rồi từ phía xa có tiếng súng vọng lại. Và ở một nơi nào
đó gần hơn, có tiếng người la hét vì giận dữ, cũng có thể vì kinh sợ.

Jordan không cười nữa.

“Hãy nói cho mọi người biết về tình trạng kinh dị của họ tối hôm qua,”

Alice nói nhỏ. “Và tiếng nhạc. Các bầy khác có nghe nhạc vào ban đêm
không? ”

Vị Viện trưởng nhìn Jordan.

“Có.” Cậu bé nói. “Đều là nhạc nhẹ, không phải rock, không phải…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.