ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 225

chắc là bố cháu cũng đã chết rồi. Cháu cảm thấy điều đó. Cháu cũng muốn làm
điều ấy vì các bạn Vickie và Tess của cháu. Đó là những người bạn tốt, nhưng
các bạn ấy có điện thoại di động, và cháu muốn biết bây giờ họ đã ra sao và
đang ngủ ở đâu: một nơi nào đó giống cái sân bóng chết tiệt ngoài kia.” Cô bé
nhìn vị Viện trưởng, và đỏ mặt “Em xin lỗi thầy.”

Vị Viện trưởng khoát tay không nhận lời xin lỗi.

“Chúng ta có thể làm điều đó không?” cô bé hỏi ông ta. “Chúng ta có thể

quét sạch họ không?”

Viện trưởng Ardai nhe răng ra một cách lạnh lùng mà Clay rất muốn vẽ lại

bằng bút chì hoặc bút lông, rồi nói: “Cô Maxwell ạ, chúng ta có thể thử.”

18

Vào lúc bốn giờ sáng ngày hôm sau, Tom McCourt đang ngồi bên một chiếc

bàn dành cho cắm trại giữa hai khu nhà kính của Học viện Gaiten. Hai khu nhà
kính này đã phải chịu đựng nhiều thiệt hại từ khi Xung Động xảy ra. Đôi bàn
chân đi tất hiệu Reebok của ông ta đặt trên chiếc ghế, và đầu ông ta tì trên hai
cánh tay, lúc này đang để trên đầu gối. Gió thổi tóc ông ta bay sang trái, rồi
sang phải, Alice ngồi đối diện với Tom, cằm tì vào đôi bàn tay, và những tia
sáng đèn tạo nên những góc cạnh và những cái bóng qua khuôn mặt của cô bé.
Ánh sáng đèn khiến Alice trông thật xinh đẹp, bất chấp vẻ mệt mỏi dễ nhận
thấy của cô bé. Ở vào độ tuổi của Alice, mọi thứ ánh sáng đều làm tăng thêm
nét quyến rũ. Vị viện trưởng ngồi cạnh Alice, trông có vẻ kiệt sức. Trong
không gian kín đáo giữa hai khu nhà kính, hai chiếc đèn xách bồng bềnh giống
hai linh hồn không yên nghỉ.

Ánh sáng của hai chiếc đèn hội tụ tại đầu nhà kính gần phía họ. Clay và

Jordan sử dụng chiếc cửa, cho dù cả hai bên cửa sổ đều có những lỗ thủng lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.