ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 245

đó. Họ nhìn theo bầy người mất trí tản về phía góc xa của sân bóng, vượt qua
khu ngã tư và bắt đầu tràn xuống các lối đi dốc dẫn xuống sân. Họ chờ xem
những dòng người ấy có đi chậm dần và dừng lại hay không, nhưng điều đó đã
không xảy ra. Những kẻ đi sau cùng - phần đa là bị thương và đang dìu nhau,
nhưng vẫn bám sát đội ngũ - vào trong sân từ khá lâu trước khi mặt trời khuất
sau khu ký túc xá ở phía tây của Học viện. Bọn họ đã trở lại, giống như những
con chim bồ câu quay trở về tổ, hay lũ nhạn quay về vùng Capistrano. Chưa
đầy năm phút sau khi những vì sao hiện rõ trên bầu trời, Dean Martin bắt đầu
hát bài Ai cũng có lúc yêu ai đó

“Cháu đã sợ hãi một cách vô lý, đúng không?” Alice nói. “Đôi khi cháu là

một con ngố. Bố cháu hay nói như thế.”

“Không,” vị Viện trưởng nói với Alice. “Mọi kẻ ngố đều dùng điện thoại di

động, con ạ. Đó là lý do tại sao bọn họ lại ở ngoài kia, còn con lại ở trong này
với chúng ta.”

Tom nói, “Tôi đang băn khoăn không hiểu Rafe có được an toàn không.”

“Còn tôi thì đang lo cho Johnny,” Clay nói. “Johnny và Sharon.”

23

Vào lúc mười giờ trong cái đêm mùa thu đầy gió ấy, dưới vầng trăng sáng

mờ, Clay và Tom đang đứng ở một góc cuối Sân Tonney. Ngay trước mặt họ là
một thanh chắn bằng bê tông cao ngang đến ngang hông. Bên hông họ là một
bục biểu diễn âm nhạc và đống rác ngập tới mắt cá chân; gió đã dồn những
chiếc túi ni lông và giấy rách tới chỗ đó. Phía sau, cao trên đầu họ, gần cửa
quay, Alice và Jordan đang đứng hai bên vị Viện trưởng, với dáng người cao
tựa vào chiếc gậy nhỏ. Giọng ca của Debby Boone vang khắp sân bóng.
Thường thì sau đó sẽ là Lee Ann Womack với bài Mong em đang khiêu vũ, rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.