ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 247

“Được rồi, nhưng nếu khẩu súng ấy không có tác dụng, chú nên thử khẩu

này,” cô bé nói. “Trừ phi bọn kia, chú biết đấy…” Cô bé không thực sự sử
dụng đến cụm từ tấn công, mà làm một cử chỉ tấn công bằng cánh tay không
đeo chiếc giầy Nike. “Trong trường hợp đó, phải chạy cho nhanh.”

Gió giật một miếng nhựa trên tấm bảng CHÀO MỪNG và quăng xuống

phía những kẻ đang nằm dưới sân. Quanh sân, bồng bềnh trong đêm tối, là
những con mắt đỏ của các dàn xập xình, tất cả, trừ một chiếc máy chủ, đều
đang phát ra tiếng nhạc mà không cần đĩa CD. Miếng nhựa va vào thanh
bađờsốc của chiếc xe tải prôban, bay phần phật ở đó vài giây, rồi biến mất vào
bóng đêm. Hai chiếc xe tải đang đỗ cạnh nhau ở giữa sân, nổi lên giữa bãi
trông giống như hai ngọn núi mặt bàn kỳ dị bằng sắt thép. Những kẻ mất trí
nằm ngủ ngay bên dưới và xung quanh hai chiếc xe; một số kẻ nằm sát vào
bánh xe. Clay lại nghĩ tới những người đi săn thời thế kỷ Mười chín đập vỡ
đầu chúng bằng gậy. Toàn bộ loài chim đó đã bị diệt chủng vào đầu thế kỷ Hai
mươi… nhưng tất nhiên đó chỉ là những con chim, óc rất bé, và không có khả
năng tái khởi động.

“Clay?” Tom khẽ hỏi. “Anh có chắc là anh muốn làm điều này không?”

“Không,” Clay nói. Lúc này, khi đối mặt với thực tế, anh thấy có quá nhiều

câu hỏi chưa được trả lời. Họ sẽ làm gì nếu mọi chuyện không diễn ra như ý
muốn chỉ là một trong những câu hỏi ấy. Họ sẽ làm gì nếu mọi chuyện diễn ra
theo đúng như ý muốn là một câu hỏi nữa. Bởi vì bồ câu đưa thư không có khả
năng báo thù. Còn những sinh vật ngoài kia…

“Nhưng tôi sẽ làm.”

“Thế thì làm đi,” Tom nói. “Bởi vì nếu chần chừ thì những cú giáng Anh

thắp sáng đời em sẽ đưa tất cả chúng tôi xuống địa ngục.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.