ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 257

những mảnh quần áo, những mẩu thịt, và máu, nhưng chiếc giầy vẫn còn trên
cổ tay. Anh cố nhớ xem nó có còn ở đó không khi cô bé đá cái thân người ra
khỏi lối đi. Hình như không còn. Có thể đó chỉ là suy luận muộn mằn của trí
óc, nhưng đúng là hình như chiếc giầy rơi ra từ lúc ấy.

“Nó bị tuột, cưng ạ,” anh nói. “Nó bị tuột và rơi xuống.”

“Cháu bị mất nó rồi à?” Cô bé mở to mắt như thể đó là một chuyện không

thể tin nổi. Những giọt nước mắt đầu tiên. “Chú có chắc không?”

“Gần như là chắc, đúng thế.”

“Đó là chiếc bùa may mắn của cháu,” cô bé thì thầm, nước mắt lăn dài trên

má.

“Không,” Tom nói, và vòng tay qua vai cô bé. “Các chú mới là bùa may

mắn của cháu.”

Cô bé nhìn ông ta. “Sao chú biết?”

“Bởi vì cháu tìm thấy các chú trước, không phải chiếc giầy ấy,” Tom nói.

“Và các chú vẫn còn đây.”

Cô bé ôm chặt lấy cả hai người, và họ cứ đứng như vậy một lúc, ba người,

với những ánh tay ôm lấy nhau, giữa đại sảnh với những đồ dùng cá nhân của
Alice vương vãi quanh chân họ.

25

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.