ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 276

“Xem bọn họ để lại gì cho chúng ta.” Clay nói.

Mọi người đều vội đi theo anh. Tom là người đầu tiên đuổi kịp anh, khi tay

anh vẫn còn nắm quả đấm cửa. “Tôi không biết đây có phải là một việc nên
làm hay không.” Tom nói.

“Có thể là không, nhưng đó là điều mà bọn họ đang chờ đợi,” Clay nói. “Và

ông biết gì không? Tôi nghĩ nếu bọn họ muốn giết chúng ta, chắc chắn chúng
ta đã không còn sống đến lúc này.”

“Chú ấy nói đúng đấy.” Jordan nói bằng giọng của người ốm.

Clay mở cửa. Chiếc cổng vòm dài tiền của Nhà Cheatham với những đồ nội

thất tiện nghi bằng gỗ liễu gai và một tầm nhìn bao quát cả Dốc Học viện dẫn
xuống Đại lộ Học viện thật hợp với những chiều thu đầy nắng như thế này,
nhưng lúc đó cảnh đẹp của môi trường là thứ xa vắng nhất trong đầu óc Clay.
Đứng dưới chân các bậc thềm là đội ngũ tiên phong của đoàn quân Người Ma:
tất cả có hai mươi người. Đứng đầu là người đàn ông trong giấc mơ của Clay,
bức phác họa của anh đã hiện ra trong thực tại. Dòng chữ in trước ngực chiếc
áo đầu quạ xám đúng là HARVARD. Chiếc má trái bị xé rách lúc này bám chặt
một bên mũi bằng hai đường khâu vụng về. Hai đường khâu khác đã bị bung ra
khiến những dải thịt sắp thối rữa thõng xuống. Clay nghĩ những đường khâu ấy
đều bằng day cước cần câu. Bên môi rách để lộ đôi hàm răng dường như đã
được nha sỹ chăm sóc cẩn thận trước đó không lâu, khi thế giới vẫn còn là thế
giới.

Trước cửa, vùi kín tấm thảm lớn và trải dài về cả hai phía, là một đống

những thứ cháy đen không hình thù, giống như ý tưởng sáng tạo của một nhà
điêu khắc điên khùng nào đó. Chỉ mới nhìn thoáng qua, Clay đã biết rằng anh
đang nhìn thấy những gì còn sót lại của các dàn dài đĩa trên sân Tonney.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.