ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 336

Và sau đó dường như cả ba người chẳng còn gì để nói nữa.

7

Tom và Jordan quyết định sẽ đi thẳng về hướng tây, vượt qua New

Hampshire và tới Vermont, để Kashwak lại sau lưng, khuất sau đường chân
trời, càng nhanh càng tốt. Clay nói rằng Lộ 11 có một đoạn cua chạy qua Kent
Pond, có thể là một điểm khởi hành tốt cho cả hai. “Nó sẽ đưa tôi tới Lộ 160
theo hướng bắc,” anh nói, “và hai người có thể theo đường đó đi thẳng tới
Laconia, ở vùng trung tâm New Hampshire. Đó không phải là đường thẳng
hoàn toàn, nhưng biết thế nào được, hai người không thể bắt máy bay được,
đúng không?”

Jordan lùa các ngón tay vào mái tóc, gãi gãi, và vuốt ngược tóc ra đằng sau,

một cử chỉ mà Clay đã biết rõ - sự mệt mỏi và mất tập trung. Anh sẽ thấy nhớ
cử chỉ ấy. Anh sẽ nhớ Jordan. Và anh sẽ rất nhớ Tom.

“Cháu ước chị Alice vẫn còn sống,” Jordan nói. “Chị ấy sẽ thuyết phục được

chú đừng đi.”

“Không thể,” Clay nói, anh cũng ước như vậy. Anh ước Alice có cơ hội

thuyết phục anh, và có cơ hội cho nhiều chuyện khác. Mười lăm không phải là
tuổi để chết.

“Các kế hoạch hiện nay của anh khiến tôi liên tưởng tới hồi thứ tư trong

Julius Caesar,” Tom nói, “Trong hồi thứ năm, tất cả đều ngã xuống dưới mũi
gươm.” Lúc này họ đang tìm cách lách qua (có lúc là trèo qua) những chiếc xe
chết máy trên phố Pond. Ánh sáng của những ngọn đèn dự phòng tại Tòa thị
chính mờ dần sau lưng họ. Phía trước là cột đèn tín hiệu giao thông đã tắt,
cũng là mốc trung tâm của thị trấn, đang đung đưa trong gió nhẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.