ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 339

“Đừng rọi đèn vào mặt tôi nữa, anh bạn trẻ, và tôi sẽ hân hạnh nói cho các

anh biết.”

Tom và Jordan hạ đèn pin xuống. Clay cũng hạ chiếc đèn của mình, nhưng

tay anh vẫn cầm chặt báng khẩu côn 45 của Beth Nickerson.

“Tôi là Daniel Hartwick, ở thị trấn Haverhill, xứ Mass,” ông già nói. “Cô gái

này là Denise Link, cũng là người thị trấn Haverhill. Còn đây là Ray Huizenga,
ở Groveland, thị trấn gần đó.”

“Rất vui được gặp,” Ray Huizenga nói. Ông ta làm cử chỉ hơi cúi người,

duyên dáng và vụng về. Clay bỏ tay ra khỏi báng súng.

“Nhưng tên của chúng ta thực sự không quan trọng nữa,” Daniel Hartwick

nói. “Điều quan trọng chúng ta là ai, ít nhất thì đó là điều mà người điện thoại
quan tâm. Ông già nhìn họ một cách nghiêm nghị, “Chúng tôi là những người
mất trí, giống các anh.”

8

Denise và Ray chuẩn bị nhanh bữa ăn nhẹ bằng chiếc bếp prôban (“Những

khoanh xúc xích đóng hộp này không quá tệ nếu anh luộc thật kỹ.” Ray nói
trong lúc họ trò chuyện – chủ yếu là Dan nói.) Ông già bắt đầu bằng việc nói
với họ rằng lúc đó là hai giờ hai mươi phút sáng, và “nhóm người bé nhỏ can
trường” của ông ta sẽ tiếp tục hành trình vào lúc ba giờ. Ông ta nói bọn họ
muốn đi được càng xa càng tốt trước lúc trời sáng, khi những người điện thoại
bắt đầu túa ra.

“Bởi vì bọn chúng không ra ngoài trong đêm,” ông ta nói. “Chúng ta có toàn

bộ bóng tối. Sau này, khi việc lập trình của bọn chúng hoàn thiện, hoặc gần
hoàn thiện, có thể bọn chúng sẽ chiếm luôn cả đêm đen nhưng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.