ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 36

súng vang lên phía bên kia đường, rồi tiếp đến là ba tiếng nữa vang lên liên
tiếp từ phía sân Khách sạn Bốn mùa, lúc này đã trở thành một bãi gồm toàn
kính vỡ, xác chết, xe bẹp và máu. “Giống hệt như cảnh trong phim Đêm của
những hồn ma sống lại
.” Viên sỹ quan Ulrich Ashland bắt đầu bước trở lại bên
kia phố, tay vẫn đặt trên báng súng. “Chúng tôi phải giúp đỡ những người này,
nếu họ không chết, thế đấy.”

“Rick!” Một viên cảnh sát khác gọi bằng một giọng gấp gáp từ bên kia phố.

“Rick, chúng ta phải tới Logan ngay. Tất cả các đơn vị! Lại đây nhanh!”

Viên sỹ quan Ashland nhìn quanh để đề phòng xe cộ, nhưng chẳng có chiếc

nào. Ngoại trừ những xác xe méo mó vì va chạm, phố Boylston hoàn toàn
hoang vắng. Tuy nhiên, từ các khu vực xung quanh vang lên những tiếng nổ và
tiếng xe đâm vào nhau. Mùi khói ngày càng nồng hơn. Anh ta bước nhanh, rồi
dừng lại giữa đường và quay đầu lại. “Tìm chỗ nào đó mà trú ẩn,” anh ta nói.
“Các ngài đã may mắn một lần. Các ngài không thể may mắn mãi đâu.”

“Sỹ quan Ashland,” Clay nói. “Các anh không dùng điện thoại di động,

đúng không?”

Ashland đứng giữa phố và nhìn anh chằm chằm. Không phải là một nơi an

toàn. Anh nghĩ tới chiếc xe Thuyền Vịt. “Không, chúng tôi không dùng,” anh
ta nói. “Chúng tôi có bộ đàm trên xe. Và ở đây.” Anh ta vỗ vào chiếc máy bộ
đàm đeo ở thắt lưng, ở phía ngược lại với bao súng. Clay, một người nghiện
truyện tranh từ khi mới biết đọc, liên tưởng ngay tới chiếc dây lưng vạn năng
của Người Dơi.

“Đừng sử dụng điện thoại di động,” Clay nói. “Hãy báo cho mọi người biết.

Đừng sử dụng điện thoại di động.”

“Tại sao ngài nói như vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.