ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 375

“Vậy là lúc này không chỉ có mỗi chuyện chúng tập hợp bầy đàn sớm hay

muộn nữa.” Clay nói.

“Không, tất cả đã thay đổi,” Dan nói. “Jordan có một giả thuyết - rất thú vị,

và có cả vài bằng chứng để chứng minh. Ngoài ra, chúng tôi có cơ hội kiểm
chứng.” Ông ta châm điếu thuốc. Rít một hơi. Ho sù sụ. “Chết tiệt, tôi biết là
có lý do để tôi bỏ cái thứ khốn nạn này.” Và rồi, gần như không dừng lại: “Bọn
chúng có thể bay, anh biết đấy. Lơ lửng trên không trung. Phải có cách thuận
tiện nào để chúng di chuyển trên các con đường tắc nghẽn đầy các xe cộ.
Giống như có một tấm thảm thần.”

Sau khoảng một dặm ngược con đường rừng có vẻ không dẫn tới đâu đấy,

năm người bọn họ phát hiện thấy chiếc lều với chiếc xe đỗ ở đằng trước. Chìa
khóa trong xe. Ray lái; Tom và Jordan ngồi đằng sau. Không ai trong số họ
ngạc nhiên khi con đường rừng cuối cùng lại rẽ ngoặt lên hướng bắc. Ngay khi
con đường chạy vào lối cụt, ngọn đèn chỉ đường trong đầu họ lại dẫn họ rẽ
sang con đường thứ hai, rồi con đường thứ ba, vốn là lối mòn đầy cỏ. Con
đường ấy cuối cùng đưa họ đến một bãi lầy, chiếc xe bị sa lầy, nhưng sau
khoảng một giờ vật lộn, họ đã trở lại Lộ 11, ngay gần cái giao lộ với Lộ 160
kia.

người điện thoại chết nằm đó,” Tom nói. “Mới. Còn tươi. Lũ quạ đang có

một bữa tiệc.”

Clay định nói cho họ biết chuyện anh đã chứng kiến tại Phòng Cứu hỏa Tình

nguyện Gurleyville, nhưng rồi anh lại thôi. Nếu nó có liên quan tới tình hình
hiện tại thì anh cũng chưa nhận thấy. Ngoài ra, có rất nhiều kẻ không đánh
nhau, và những kẻ đã ép Tom và những người khác đi theo con đường chúng
mong muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.