ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 397

Vài phút sau cuộc nói chuyện này, xe chạy tới một nơi mà Clay nhận ra ay.

Điều đó càng làm anh cảm thấy bất an, bởi vì trong thực tế anh chưa hề đặt
chân tới vùng này bao giờ. Trừ một lần trong mơ, giấc mơ về việc tẩy não hàng
loạt.

Chạy ngang đường từ lề bên này sang lề bên kia là dòng chữ KASHKAK =

NO – FO viết bằng sơn sáng với những nét to và đậm. Chiếc xe buýt chạy qua
dòng chữ ấy với tốc độ đều đều 30 dặm một giờ, trong khi dòng người điện
thoại vẫn tiếp tục bay vượt lên phía trước họ trong một đám rước nghiêm trang
và ma quái của chúng.

Không phải là mơ, anh vừa nghĩ vừa nhìn những đám rác rưởi giữa các bụi

cây ở hai bên đường, những vỏ lon bia và sô đa dưới những chiếc rãnh. Những
chiếc túi từng đựng khoai tây chiên, bánh quy và các loại thức ăn khô khác nổ
lép bép dưới lốp xe. Người bình thường đứng ở đây thành hai hàng, ăn đồ khô
và uống nước ngọt, với cảm giác ngứa ngáy trong đầu, cảm giác bị ai đó đẩy
mạnh sau lưng, chờ đến lượt mình để được gọi điện thoại cho người thân đã bị
lạc trong Xung Động. Họ đứng đây để nghe Người Rách Nát nói “Trái và phải,
các quý bà và các quý ông, đúng rồi, đi tiếp đi, chúng tôi còn phải xử lý rất
nhiều người trong số quý vị trước khi trời tối.”

Rừng cây bắt đầu lùi dần ra xa về cả hai mạn đường. Một bãi chăn thả gia

súc của một nông trại bên đường đã biến thành bãi đất trống phẳng lỳ vì bị vô
số bàn chân dẫm lên. Trông giống như vừa có một buổi biểu diễn nhạc rock
trên khu đất ấy. Một chiếc lều đã biến mất - bị gió giật bay - nhưng chiếc lều
còn lại đang bám vào mấy thân cây và đang bay phấp phới trong gió nhẹ chiều
hôm, trông giống như một chiếc lưỡi khổng lồ.

“Cháu đã mơ thấy chỗ này.” Jordan nói. Giọng cậu bé gần như khản đặc.

“Thế à?” Clay nói. “Chú cũng vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.