ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 430

bé nhỏ - rất dễ phân biệt với những bóng người còn lại qua sự nhanh nhẹn của
nó – chui ra khỏi cửa hông của chiếc xe và bắt đầu mở đường tiến về phía Hội
trường Kashwakamak. Rồi Jordan ngã và Clay nghĩ là cậu bé đã gặp rắc rối.
Mấy giây trôi qua, và Dân kêu lên. “Kia rồi, thằng nhóc kia rồi!” và Clay lại
trông thấy cậu bé, lúc này đã nhích thêm được khoảng mười iát về phía bên trái
nơi cậu bé vừa ngã xuống. Chắc chắn là Jordan đã bò một đoạn qua những thân
người đang nằm kia trước khi cố đứng dậy.

Khi Jordan bước vào vùng chiếu sáng của những chiếc đèn pha, cách chiếc

xe khoảng bốn mươi bộ, lần đầu tiên họ trông thấy rõ cậu bé. Không nhìn thấy
khuôn mặt, vì ánh đèn chiếu từ phía sau, mà chỉ nhìn rõ cái cách di chuyển kì
dị của cậu bé qua những thân người điện thoại. Những người điện thoại nằm
dưới đất chẳng khác gì những xác chết, những kẻ lang thang ở xa thì không
đáng quan tâm. Nhưng một vài kẻ lang thang ở gần đã đưa tay chộp cậu bé.
Jordan cúi người tránh được hai kẻ, nhưng kẻ thứ ba, một người phụ nữ, đã
túm được chỏm tóc của cậu bé.

“Ðể cho thằng bé yên!” Clay gầm lên. Anh không nhìn thấy người phụ nữ

ấy, nhưng không hiểu sao anh tin chắc rằng đó chính là người phụ nữ đã từng
là vợ anh. “Để cho nó đi!”

Cô ta không chịu buông tay, nhưng Jordan đã nắm được cổ tay cô tạ, vặn

chéo, quỳ xuống một bên gối, và thoát khỏi tay cô ta. Người phụ nữ lại giơ tay
chộp, lần này suýt nắm được lưng áo sơ mi của Jordan, nhưng rồi cô ta vấp
ngã.

Clay trông thấy rất nhiều người điện thoại bị lỗi chương trình đang bu lại

chỗ chiếc xe buýt. Có vẻ như ánh đèn pha đã cuốn hút bọn họ.

Clay nhảy xuống khỏi chiếc máy bán hàng (lần này Dan phải đỡ cho Denise

khỏi ngã) và cầm chiếc xà beng lên. Rồi anh lại nhảy lên và nhìn ra ngoài cửa
sổ. “Jordan!” anh cất tiếng gọi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.