ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 443

17

Một vài người điện thoại, trông có vẽ đờ đẫn và mất phương hướng, đi

ngang qua chỗ họ. Clay, Tom, và Jordan không quan tâm tới những sinh vật ấy,
và những sinh vật ấy cũng chẳng để ý đến họ. Chân trời phía tây bắc rực sáng
khi đám cháy ở Hội trường Kashwakamak lan sang khu rừng liền đó.

“Lần này không có tiệc chia tay,” Clay nói. Anh trông thấy những giọt nước

mắt của Jordan. “Chú hy vọng sẽ gặp lại cháu. Này, Tom, ông cầm lấy thứ
này.” Anh đưa cho ông ta chiếc điện thoại di động mà anh đã sử dụng để kích
nổ. Tom đưa tay cầm lấy. “Hãy đi thẳng về hướng bắc. Hãy để ý đến các vạch
sóng. Nếu gặp chướng ngại vật, hãy bỏ chiếc xe lại, đi bộ cho đến khi đường
rộng rãi trở lại, rồi kiếm một chiếc xe khác. Có thể vẫn còn sóng cho tới tận
vùng Rangeley - là vùng chèo thuyền vào mùa hè, săn bắn vào mùa thu, trượt
tuyết vào mùa đông - nhưng qua đó chắc không còn sóng, và mọi người sẽ
được an toàn.”

“Cháu cá là ở đó bây giờ rất an toàn." Jordan vừa nói vừa đưa tay quệt nước

mắt.

Clay gật đầu. “Có lẽ cháu nói đúng. Nhưng thôi, mọi người hãy tự xem xét

và phán đoán tình hình. Khi đã cách Rangeley khoảng trăm dặm gì đó, hãy tìm
một căn nhà gỗ hay một túp lều gì đó, hãy tích trữ đồ ăn, và cố thủ ở đó cho
đến hết mùa đông. Mọi người biết là mùa đông ở đó khắc nghiệt như thế nào
rồi chứ?”

“Nếu ý thức bầy đàn của Người Ma đã bị phá vỡ và bọn chúng không di trú,

chắc chắn bọn chúng sẽ chết hết,” Tom nói. “Ít nhất là những kẻ ở phía bắc của
đường Mason - Dixon.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.