ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 58

Clay và Tom trao đổi cho nhau một ánh mắt đầy hàm ý: Một ý kiến hay.

Clay bỗng nhìn thấy rõ mấy con bọ bị mắc kẹt giữa cánh cửa sổ bị đóng chặt
và một tấm kính; chúng cố giẫy giụa nhưng không thể thoát ra được.

Bức tranh ấy có cái gì đó liên quan tới tiếng rơi mạnh của một vặt nặng mà

họ nghe thấy trên đầu mình. Anh băn khoăn không hiểu đến khi nào thì những
thứ đang rơi inh ình ấy tìm thấy cầu thang để lao xuống.

“Rồi cô ta cúp máy. Sau đó, tôi gọi cho vợ mình ở Milto

“Ông có gặp được bà ấy không?” Clay hỏi và cố làm rõ điểm này.

“Bà ấy rất sợ. Bà ấy yêu cầu tôi về ngay. Tôi nói người ta khuyên tôi nên ở

lại trong khách sạn và khoá cửa lại. Ðó là lời khuyên của cảnh sát. Tôi cũng
khuyên bà ấy làm như thế. Khoá cửa lại và, các ông biết đấy, đừng ló mặt ra.
Bà ấy van xin tôi hãy về nhà với bà ấy. Bà ấy nói có nhiều tiếng súng nổ trên
phố, và một tiếng nổ rất to ở phố bên cạnh. Bà ấy nói bà ấy trông thấy một
người đàn ông cởi truồng chạy qua khu vườn của nhà Benzycks. Nhà
Benzycks sống ngay bên cạnh nhà tôi.”

“Khủng khiếp thật,” Tom nói bằng giọng nhẹ nhàng để an ủi ông ta. Clay

không nói gỉ. Anh cảm thấy hơi xấu hổ vì đã tỏ ra quá thô lỗ với Ricardi,
nhưng chính Tom lúc này cũng tỏ ra rất bực mình với ông ta.

“Bà ấy nói bà ấy tin rằng người đàn ông cởi truồng có thể – có thể, bà ấy chỉ

nói là có thể – vác theo xác một đứa bé trần truồng. Nhưng cũng có thể đó chỉ
một con búp bê. Bà ấy lại nài nỉ tôi hãy rời khỏi khách sạn và về nhà ngay.”

Clay đã biết được điều anh cần biết. Đường dây điện thoại an toàn. Ông

Ricardi bị sốc nhưng không điên. Clay đặt tay lên chiếc điện thoại. Ông
Ricardi đặt tay mình lên tay anh trước khi anh kịp nhấc ống nghe lên. Ngón tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.