ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 64

“Clay, nghe đây,” Tom nói. “Nếu kẻ điên nào đó trên kia tìm được cầu

thang... tôi không tin là những người này còn khả nàng tư duy, nhưng...”

“Theo những gì mà chúng ta thấy trên phố,” Clay nói, “thì thậm chí còn

không nên gọi họ là người. Tôi nghĩ kẻ trên kia giống một con bọ bị kẹt giữa
một chiếc cửa sổ và một tấm kính. Một con bọ bị kẹt như vậy có thể thoát ra –
nếu nó tìm được một lỗ hổng – và kẻ trên kia có thể tìm được cầu thang, nhưng
nếu có tìm được, cũng chỉ là do tình cờ.”

“Và khi hắn đi xuống và thấy chiếc cửa dẫn vào sảnh đã bị chặn lại, hắn sẽ

sử dụng cửa thoát hiểm thông ra phố,” ông Ricardl nói bằng một giọng mà
Clay đánh giá là hào hứng. “Chúng ta sẽ nghe thấy tiếng chuông báo động – nó
được nối với chuông khi có ai đó đẩy thanh chắn – và chúng ta sẽ biết là hắn
đã đi. Không còn phải lo gì nữa.„ đâu đó về hướng nam có cái gì rất lớn bị nổ
tung, và tất cả bọn họ đều cúi đầu xuống. Clay nghĩ bây giờ thì anh đã hiểu
cuộc sống ở Beirut vào những năm 1980 là như thế nào.

“Tôi muốn làm rõ một điểm ở chỗ này,” anh nói bằng giọng kiên nhẫn.

“Tôi không nghĩ thế,” Tom nói. “Anh muốn đi, bằng mọi giá, vì anh lo lắng

cho vợ con. Anh sẽ cố thuyết phục chúng tôi vì anh muốn có bạn đồng hành.”

Clay phì ra một hơi dài bực bội. “Ðúng là tôi muốn có người cùng đi, nhưng

đó không phải lý do để tôi thuyết phục mọi người rời khỏi chỗ này. Mùi khói
mỗi lúc càng thêm nồng nặc, và lần cuối cùng các ông nghe thấy tiếng còi hú
là khi nào?”

Không ai trả lời.

“Tôi cũng chẳng nghe thấy tiếng còi hú của xe nữa,” Clay nói. “Tôi không

nghĩ mọi chuyện sẽ được cải thiện ở thành phố Boston này, ít nhất là trong thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.