DIỆP GIA - Trang 97

trong tay, người đi xe mô tô phía sau nghiêng sang một bên, tay buông
khẩu súng lục dài xuống.

Chúng tôi xuống xe, tên lái xe mô tô kia đã chết, hai phát súng trúng

ngay chỗ hiểm, không cần hỏi đương nhiên một súng là của Đàm Văn, một
của Diệp Gia. Đàm Văn nói: “Vừa rồi ở chỗ rẽ tôi chú ý tới hắn.” Diệp Gia
khẽ gật đầu, không đáp. Tôi thẹn quá thành giận, bọn họ một kẻ im lặng
ngâm nga hát, kẻ còn lại như say mê trong đó, nhưng có thể đồng thời rút
súng xử lý một tên sát thủ.

Tôi hừ lạnh một tiếng, nói hai người thật ăn ý. Diệp Gia mỉm cười với

tôi, kể từ chuyện sau vụ du thuyền lần đó, cậu lúc nào cũng nhường tôi.
Nhưng cậu càng như vậy thì tôi ngược lại càng tức giận, bèn hung tợn nói:
“Lần sau đừng tùy tiện ấn đầu tôi, tôi tự biết nhìn.”

Đàm Văn nhíu mày nói: “Không hiểu có thể là do King phái tới hay

không, chẳng lẽ hắn ta đã biết chúng ta biết địa điểm giao dịch của chúng.”

“Không thể có việc này.” Diệp Gia nói đầy khẳng định.

Tôi không biết Diệp Gia vì sao lại khẳng định như vậy, nhưng lời cậu nói

rất ít khi phạm sai lầm, huống chi còn dùng ngữ khí kiên định đến vậy. Tuy
trong lòng tràn ngập nghi ngờ, kế hoạch vẫn tiến hành như lúc đưa ra.

Giao dịch tiến hành vào tám giờ sáng, lúc năm giờ chúng tôi đã tập hợp

trong phòng làm việc. Tuy đây đã chẳng phải buổi họp lần đầu tiên đánh
giá việc đối mặt với K, nhưng lần này vẫn luôn là chúng tôi ở ngoài sáng,
bọn chúng trong tối, ít nhiều trong lòng vẫn có chút lo âu. Đàm Văn lấy đến
mấy chai bia, mở một chai đưa tôi. Tôi hưng phấn nhận lấy, nói một câu,
Đàm Văn cậu thật là một kẻ hiểu ý người khác. Cậu ta cười lắc đầu, lại mở
ra một chai nữa đưa tôi, há miệng ra dấu về phía người đang ở trong phòng.
Tôi ung dung thản nhiên uống, cậu ta đẩy tôi một phen, cười nói: “Cậu ấy
nhỏ tuổi hơn anh như vậy, anh coi như nhường con nít đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.