DIỆP GIA KIẾM - Trang 319

- Gã họ Kỳ kia! Ta khuyên gã nên đưa quyển “Diệp gia kiếm

pháp” ra là hay hơn. Quyển sách đó không phải là của ngươi, mà
ngươi cất giữ đã lâu ngày, thuộc làu trong óc rồi thì còn cất giữ
làm gì vô ích.

Kỳ Phụng Tiên không nói nửa lời, hắn biết bảy địch nhân này

đều hung dữ, hiếu chiến. Hôm nay hắn đã lâm vào tình trạng
sanh tử rồi, thì chỉ còn cách tranh nhau bằng vũ lực mà thôi. Do đó,
ai nói gì hắn cũng bỏ ngoài tai.

Nhà sư quát lên một tiếng thật to, nói nhí nhố mấy câu không

ai hiểu lão nói gì.

Bỗng thấy lão đứng dậy, một tay cầm bát, một tay cầm xập xõa

như muốn nhảy xổ vào người Kỳ Phụng Tiên.

Giữa lúc đó, ngoài cửa phạm điếm vang lên một tràng cười khanh

khách. Rồi một người cao lớn hớn hở đi vào.

Người này mình mặc áo trường bào bằng lụa nhẽm, đầu hói một

nửa, chòm râu đen nhánh, thân hình lùn và mập, sắc mặt hồng
hào. Lão có vẻ hòa nhã, dễ mến, tay cầm cây quạt dài chừng một
thước. Cách ăn mặc xa hoa của lão ra vẻ một nhà phú thương.

Lão vừa bước chân vào phạm điếm, nhìn thấy mọi người, đứng

ngẩn ra một chút, rồi lại tiếp tục cười nói:

- Hân hạnh! Thật hân hạnh! Không ngờ hôm nay lại gặp đủ mặt

anh hùng hảo hán đương thời tụ hội nơi đây. Thế là “Tam sinh hữu
hạnh”.

Rồi lão lại giơ tay cao lên, nhìn kỹ Kỳ Phụng Tiên, lớn tiếng nói:

- Cơn gió nào đã đưa đẩy Kỳ đại nhân từ núi Linh Sơn đến đây.

Tại hạ được nghe “Hạc lệ cửu tiêu” của Kỳ đại nhân là một tuyệt kỹ võ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.