ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 154

Thấy hai người đều tỏ thái độ, Trần Noãn hơi lúng túng, vội vàng xua

tay: “Ôi chao, mọi người đừng có thế chứ, nói thật thì con gái giờ đều thích
nước hoa, son môi, đồ trang điểm, không thì là túi xách Chanel. Món quà
bỏ công ra làm như sếp đây, tuy ngoài mặt người ta bảo rất cảm động
nhưng thực ra không thích mấy đâu, quà kiểu này phải gặp người cùng
chung đường mới hiểu được tấm lòng, nếu đem tặng cho một nhà khảo cố
học thì còn có thể thảo luận mấy thứ như tuổi ngọc, nơi khai quặng rồi bình
luận nọ kia… Nhưng mà người như thế rất hiếm gặp phải không? Hơn nữa
vật này rất có giá, đem tặng người ta thì phí quá, đem bán là có thể làm
giầu rồi.”

“Nói có lý.” Thi Nhã Thừa gật đầu.

“Thế nên sếp mau đổi ý đi, thật đau lòng chết đi được.” Trần Noãn lắc

đầu, đúng lúc đó di động có âm báo, Trần Noãn bèn chạy đi xem.

“Tiểu Noãn Noãn, cuối tuần có định đi leo núi không?” Là giọng trêu

đùa của Tạ Bân Sam.

“Bác sỹ Cố có đi không ạ?”

“Đi.”

“Vậy thì đi.”

“OK! Sáng thứ Bẩy xuất phát, có điều em hỏi thử xem Lạc Thủy Hà

có đi hay không xem, càng đông càng vui.”

Trần Noãn lập tức tỏ ra khinh thường với cái màn hình điện thoại:

“Thủy Thủy chẳng đi leo núi đâu, cậu ấy không thích vận động.”

“Em còn chưa hỏi mà…” Giọng Tạ Bân Sam dài ra, Trần Noãn có thể

tưởng tượng ra khuôn mặt không mấy vui vẻ của đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.