ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 163

Cố Thanh Thời lúc nào cũng chỉ chăm chú gắp mỗi rau xanh cho cô,

Trần Noãn rất có ý kiến. Cố Thanh Thời chẳng mấy khi lại hiểu lòng người,
anh cười bảo: “Nếu anh mà không gắp cho em thì chắc em sẽ chẳng ăn
cọng rau nào cả mất, dinh dưỡng sao mà đủ? Nếu có dịp gặp mẹ em, anh
nhất định sẽ nói để cô trừng trị em.”

Cố Thanh Thời chỗ nào cũng tốt, có điều làm một bác sĩ quá nề nếp,

Trần Noãn đã chuẩn bị tư tưởng sẵn sàng đón nhận tương lai vì anh mà hy
sinh thú vui ăn ngon của cuộc đời rồi.

“Anh đi theo em thì sẽ được gặp mẹ em thôi.” Trần Noãn ăn một cọng

rau xanh, cười như trộm.

Tai Cố Thanh Thời đỏ hồng, tay cầm đũa khựng lại một chút rồi vội

vàng gắp đại một miếng cà rốt xong cúi gằm mặt xuống.

Trên đời này có một thứ cảm giác ăn ý trêu ghẹo đối phương xong sẽ

rất vui vẻ, là một loại tình thú mà người ngoài không thể hiểu được. Thấy
anh lo lắng rụt người lại, mặt đỏ bừng lên, Trần Noãn lại thấy cực kỳ vui
vẻ.

Cửa nhà kêu két một tiếng, Lạc Thủy Hà đang cầm bim bim khoai tây

xem show giải trí, liếc mắt một cái là thấy ngay gương mặt tràn sắc xuân
của Trần Noãn: “Ái chà, Ai đây? Cô dâu mới gả à?”

“Nào có!” Trần Noãn thẹn thùng đáp một câu, miếng khoai tây trong

tay Lạc Thủy Hà rớt xuống, vài mẩu khoai tây vụn còn dính lại trên móng
tay đẹp đẽ.

“Cậu cậu cậu…” Lạc Thủy Hà lắp bắp.

“Tớ bảo này, hôm nay tớ gặp Quách Vị Phàm nhà cậu đó, anh ta đưa

một em gái trẻ đi mua sắm đấy! Cậu mau hỏi là ai đi!” Trần Noãn cười đểu,
đánh trống lảng sang chuyện khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.