ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 197

Trần Noãn khóc một lúc lâu mới buông Cố Thanh Thời ra. Mọi người

tưởng Trần Noãn định phát biểu gì đó nghiêm túc, ai dè cô nàng lại căm
phẫn nhìn Cố Thanh Thời nói:

“Bác sĩ Cố, vừa rồi anh làm hô hấp nhân tạo cho em hả?”

Cố Thanh Thời gật đầu, chẳng biết Trần Noãn có ý gì.

“Vậy nghĩa là anh đã bắt nạt em rồi, anh phải chịu trách nhiệm đấy!”

Trần Noãn trợn mắt ra vẻ hung hăng, sẵn sàng làm to chuyện.

Trác Nhất đứng gần đó không nhịn được bảo: “Trần Noãn à, cô bị úng

não phải không? Đùa gì thế!”

Tạ Đông Sơ cũng bị bất ngờ.

Mọi người xung quanh cho là đùa, đều bật cười ha hả.

Chỉ có Cố Thanh Thời là nhìn Trần Noãn, nghiêm túc trả lời: “Ừ.”

Một chữ này của anh ta không chỉ khiến Trần Noãn choáng mà tất cả

mọi người đều choáng.

Trần Noãn tuy là nói thật lòng, gặp đại nạn không chết nên nổi hứng

nói nhưng không hề trông đợi được anh đáp lại. Mọi người cũng đều không
ngờ Cố Thanh Thời nghe người ta đùa mà lại đồng ý thật.

Trần Noãn ngạc nhiên giây lát, ngồi dưới nền nhà vừa khóc vừa cười,

chẳng biết làm sao.

Cố Thanh Thời lấy khăn bông quấn quanh người Trần Noãn: “Đi nghỉ

chút đi, lát anh đưa em về.” Giọng nói của anh vẫn ôn hòa như trước đây,
giống như không hề có thay đổi nào, khiến Trần Noãn hoài nghi câu trả lời
vừa nãy mình nghe nhầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.