ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 197

cậu ta chỉ vẻn vẹn một mét vuông, lúc nào cũng sẵn sàng thu dọn vào cốp
xe để trốn công an. Tuy nhiên, cậu ra rất giữ chữ tín với khách hàng.

- Cảm ơn em trai! - Lý Dương cầm đĩa trong tay, ngồi xổm xuống

dưới đất, lần giở các đĩa phim trên sạp một lúc lâu, nhưng không chọn thêm
được cái nào, anh bèn đứng dậy, trả tiền, rồi chào tạm biệt.

Anh lững thững đi dọc chợ đêm.

Buổi tối, đường Hồng Kông rất phồn hoa và náo nhiệt. Các khách sạn

lớn nhỏ giống như những quý bà duyên dáng, vừa dè dặt lại kiêu hãnh,
nhưng góc khuất bên trong lại chứa chấp mấy cô gái bán hoa, đám trẻ con
ăn mày cùng đủ loại kinh doanh trá hình, tập trung đông đúc trên con phố
này.

Lý Dương né tránh những bàn tay dơ dáy của mấy đứa trẻ ăn mày

đang chìa về phía mình; gặp một ông già mù kéo nhị ở lề đường, anh dừng
bước, nghe một lúc; khi đi qua một sạp hàng bán đồ thủ công mỹ nghệ, anh
xem một lượt, nhưng cuối cùng cũng không mua được thứ gì.

Anh về nhà với bộ dạng kiệt sức, vừa đúng lúc đồng hồ điểm 11 giờ

đêm.

Điền Ca ngồi dựa lưng vào thành giường, xem tạp chí. Đợi Lý Dương

đánh răng rửa mặt xong, cô cứ tưởng anh sẽ lên giường ngủ, ai ngờ anh lại
ngồi chễm chệ trên sofa, mở tivi và đầu DVD, một lát sau những hình ảnh
của The Shawshank Redemption bắt đầu chạy trên màn hình.

Khi âm thanh vừa vang lên, Điền Ca mặc áo ngủ, hằm hằm bước ra.

Vẻ dịu dàng trước đây giờ chỉ là giấc mơ.

Cô giật lấy điều khiển, vùng vằng tắt tivi, rồi quay sang trừng trừng

nhìn Lý Dương, giống như một người hoàn toàn khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.