ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 342

khổ, đến bây giờ thấy con trai có chỗ đi về bà mới yên lòng, tận hưởng
những tháng ngày hạnh phúc...

- Vì sao cô nói với tôi những lời này? Tôi không muốn biết chuyện

của cô, cũng không cần thiết phải biết.

- Ý tôi là, nếu để người nhà biết chuyện này, hôn nhân rạn nứt đối với

tôi mà nói là đáng tội, nhưng mà đối với những người khác mà nói, cú sốc
này thực quá lớn, tôi không dám nghĩ tới... - Khuôn mặt Lệ Sảnh chan chứa
nước mắt, khóc không thành tiếng.

- Cô rất hiếu thuận.

Đời này Tích Tích chưa được ai quỳ gối dưới chân mình, hành động

bất ngờ của Lệ Sảnh không những khiến cô kinh ngạc mà còn sinh lòng
thương hại, việc này làm mất hết tôn nghiêm của một người, cô ta có thể
làm đến nước này, thực là không dễ dàng gì.

- Tiểu Sảnh, cô ngồi dậy rồi nói, được không?

- Nếu chị nhất định đòi hai mươi vạn tệ, tôi có thể gom đủ tiền cho

chị, chỉ là tạm thời tôi chưa có, nếu chị cho tôi thời gian, chắc chắn tôi sẽ
gom đủ. Có điều tôi buộc phải nói rõ là tôi không lấy hai mươi vạn tệ của
Xuân Phong, anh ấy không đưa cho tôi số tiền lớn như vậy, tôi gom tiền
cho chị là để bù đắp lỗi lầm tôi đã gây ra...

- Đây là ý gì? Cô cho rằng tôi bắt chẹt cô?

- Không, không phải. Chị Tích Tích, tôi thực sự không lấy số tiền đó,

cho dù giết tôi thì cũng thế thôi. - Nước mắt chảy dài trên má, Lệ Sảnh nói
rành mạch từng từ, - Bố mẹ tôi gần sáu mươi rồi, tôi lấy danh nghĩa của bố
mẹ ra thề, chị nhất định phải tin tôi, tôi không lấy số tiền chị đang tìm
kiếm, nếu tôi nói dối thì cả nhà tôi sẽ bị trời đánh...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.