ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 301

Shota đi bỏ thư vào hộp nhận sữa. Nó vừa đóng cửa sau lại thì có tiếng

động khe khẽ ở sau cửa cuốn. Shota bảo "Để tao đi lấy" rồi đi ra cửa tiệm.

Nó quay lại ngay, miệng tươi cười. "Đến rồi." Nó vẫy vẫy cái phong

bì.

"Gửi tiệm tạp hóa Namiya.

Cảm ơn bác đã trả lời cháu sớm. Cháu nhẹ hết cả người vì trước đó cứ

tưởng sẽ không được bác hồi âm.

Nhưng đọc thư bác xong, cháu thấy mình đã làm hỏng việc. Có vẻ như

bác đang hiểu lầm cháu. Lẽ ra cháu nên nói rõ hơn về hoàn cảnh của cháu.

Cháu muốn chuyên tâm vào nghề tiếp viên không phải vì muốn được

sống sung sướng đâu. Cái cháu cần là khả năng kinh tế. Là vũ khí để sống
mà không phụ thuộc vào người khác. Cháu sẽ không có được điều đó nếu
chỉ làm nhân viên tạm thời.

Ngoài ra, cháu không có nhu cầu lấy chồng. Sinh con và trở thành bà

nội trợ bình thường có lẽ cũng là một dạng hạnh phúc nhưng cháu không có
ý định lựa chọn một cuộc đời như vậy.

Cháu nghĩ là cháu cũng hiểu được phần nào sự khắc nghiệt của nghề

tiếp viên. Nhìn các chị tiếp viên khác, cháu dễ dàng hình dung được những
khó khăn đang chờ đợi phía trước. Cháu quyết tâm theo đuổi con đường
này khi đã hiểu rõ như vậy. Cháu cũng nghĩ tới việc có cửa hàng riêng
trong tương lai.

Cháu có đủ tự tin. Tuy mới làm được hai tháng nhưng cháu đã có vài

khách quen. Song cháu chưa thể đối đãi trọn vẹn với những người khách
đó. Nguyên nhân chủ yếu là do cháu có công việc ban ngày. Cháu không
thể dùng bữa với khách vì phải xong việc ở công ty cháu mới có thể đến
quán. Cháu muốn nghỉ công ty một phần cũng là vì thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.