tổ chức các buổi hòa nhạc nhỏ nhưng có vẻ không được sử dụng hiệu quả
lắm.
Công ty Harumi nhanh chóng bắt tay vào điều tra và phân tích. Kết
luận cuối cùng được đưa ra là sẽ làm một "Thánh đường bánh kẹo" tại đó.
Các cửa hàng bánh kẹo và cà phê nằm rải rác trong trung tâm thương mại
sẽ dồn hết lại đây. Không chỉ vậy, công ty sẽ liên lạc và mời các cửa hàng
bánh kẹo khác trên nước Nhật tới. Thế là "Sweets Pavilion" ra đời. Luôn có
trên ba mươi cửa hàng góp mặt tại đây.
Truyền hình và các tạp chí phụ nữ cũng góp phần giúp kế hoạch này
thành công rực rỡ. Cửa hàng nào được đánh giá cao tại đây chắc chắn sẽ
tăng được doanh thu bên cửa hàng chính.
Tuy vậy vẫn không thể lơ là. Làm mãi một việc sẽ khiến khách hàng
mau chán. Quan trọng nhất là phải tăng được số khách hàng quay lại lần
hai. Để làm được điều đó, bắt buộc phải thay thế định kỳ các gian hàng.
Việc bỏ phiếu đánh giá được áp dụng. Khách hàng bỏ phiếu, kết quả sẽ
được thông báo cho những gian hàng bị đánh giá thấp. Có khả năng gian
hàng đó sẽ buộc phải dọn đi. Do vậy mỗi gian hàng đều phải nỗ lực hết
mình qua từng tháng. Nói cách khác, tất cả các gian hàng còn lại đều là đối
thủ của mình.
Tiệm bánh màn thầu Nhật Bản ban nãy là một tiệm bánh địa phương.
Khi bắt đầu kế hoạch, vì muốn giữ gìn bản sắc địa phương, công ty Harumi
đã liên hệ với tiệm. Tiệm vui vẻ nhận lời. Có điều, nếu chỉ có mỗi loại bánh
màn thầu hạt dẻ chân phương kia là bán chạy thì tình hình khá khó khăn.
Đợt bỏ phiếu vừa rồi tiệm bị xếp hạng cuối. Cứ tình hình này thì sẽ không
thể làm gương cho những tiệm khác. Kinh doanh tàn khốc ở chỗ là không
thể vì cái tình.
"À thế vụ hoạt hình 3D sao rồi?" Harumi hỏi. "Mức độ ứng dụng thế
nào?"