ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 122

ra khu tiền sảnh. Gần đến quầy bar đông đúc nàng thoáng nhìn thấy
Elizabeth Thompson. Nàng nhớ bà ta đã mời nàng đến uống cà phê nhưng
rồi không hề nhắc lại. Nàng cảm thấy hơi ngạc nhiên vì lúc đó nghe bà ta
mời thật là nhiệt tình.

Khi Ben Thompson quay lại và gặp ánh mắt nàng, nàng mỉm cười và

bước về phía họ. Nàng nói:

– Ben, thật hay vì được gặp ông ở đây.
– Tôi cũng vậy, chị Fitzgerald. - Ông ta đáp, nhưng không còn cái giọng

ấm áp trong bữa ăn tối hôm trước.

Và tại sao ông ta không gọi nàng là Maggie? Vô tình, nàng nói tiếp:

– Domingo thật tuyệt vời, đúng không?
– Vâng, và chúng ta thật may mắn kéo được Leonard Slatkin từ St. Louis

về. - Ben Thompson đáp.

Maggie ngạc nhiên thấy ông ta không mời nàng một cốc gì đó, và cuối

cùng khi nàng gọi một cốc nước cam thì nàng thậm chí còn ngạc nhiên hơn
khi ông ta không hề có ý định trả tiền cho cốc nước cam của nàng.

Nàng nhấp một ngụm nước cam, nói:
– Connor rất mong được làm việc cho Washington Provident.
Elizabeth Thompson có vẻ ngạc nhiên nhưng không nói gì.

– Ben, anh ấy rất mừng vì ông cho phép anh ấy nghỉ một tháng để thực

hiện nốt hợp đồng với công ty cũ của anh ấy.

Elizabeth toan nói gì, vừa lúc đó chuông báo còn ba phút vang lên.
– Ồ, có lẽ chúng ta nên về chỗ thôi. - Ben Thompson nói mặc dầu vợ ông

ta mới kịp uống nửa cốc nước của mình - Chị Fitzgerald, rất vui vì được gặp
lại chị. Hy vọng chị sẽ thích màn hai. - Ông ta nắm mạnh tay vợ dẫn về chỗ.

Maggie không thưởng thức màn hai. Nàng không thể tập trung để nghe

được, bởi vì câu chuyện ngoài tiền sảnh cứ diễn đi diễn lại trong óc nàng.
Nhưng mặc dù nhẩm đi nhẩm lại bao nhiêu lần nàng vẫn không thể nhận ra
thái độ của ông ta có chút gì giống với những gì đã diễn ra cách đây hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.