ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 123

tuần. Nếu biết làm thế nào để liên lạc với Connor nàng sẽ vi phạm quy ước
và sẽ gọi điện cho chồng. Vì thế nàng thử làm cách thứ hai mà nàng cho là
tốt nhất.

Vừa về đến nhà nàng gọi ngay cho Joan Bennett.

Điện thoại reo mãi không thôi.

* * *

Sáng hôm sau Connor dậy sớm. Gã thanh toán bằng tiền mặt, gọi một

chiếc taxi và đi ra sân bay Heathrow trước khi người trực tầng biết là gã đã
đi khỏi. Bảy giờ bốn mươi phút gã lên chiếc máy bay số 839 của Hàng
không Thụy Sĩ. Chuyến bay chỉ hết không đầy hai tiếng, và khi bánh máy
bay chạm đất gã chỉnh đồng hồ thành mười giờ ba mươi.

Trong lúc chờ chuyển máy bay gã lợi dụng sự ưu việt của hãng Hàng

không Thụy Sĩ để tắm một cái. Gã bước vào “hệ thống thiết bị thượng hạng”
theo lời mô tả của cuốn tạp chí của hãng cung cấp trong chuyến bay. Với tên
Theodore Lilystrand, một nhà đầu tư ngân hàng người Stockholm. Mấy phút
sau gã bước ra với cái tên Piet de Villiers, phóng viên tờ Johannesburg
Mercury.

Mặc dầu vẫn còn hơn một giờ nữa, Connor không hề liếc qua cửa hàng

miễn thuế mà chỉ mua một chiếc bánh sừng bò và một tách cà phê của một
tiệm ăn có lẽ đắt nhất thế giới.

Cuối cùng gã bước qua cửa số 23. Số người xếp hàng để bay chuyến bay

của Aeroflot đi St. Petersburg không nhiều lắm. Mấy phút sau người ta gọi
mời hành khách lên máy bay, gã rảo bước đi về phía cuối chiếc máy bay.

Gã bắt đầu nghĩ đến sẽ phải làm việc gì vào lúc tàu hỏa tiến vào sân ga

Ravelly sáng hôm sau. Gã nhẩm lại những lời dặn của Phó giám đốc một lần
nữa, băn khoăn không hiểu tại sao Gutenburg cứ nhắc đi nhắc lại mãi cái
câu: “Đừng để bị bắt. Nhưng nếu bị bắt, hãy chối hết không nhận có liên
quan gì đến công ty. Đừng lo, Công ty sẽ luôn luôn chăm lo cho cậu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.