ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 158

rối ngoan ngoãn. Khi Jackson kéo cửa mở ra, nó kêu lên:

– Còn rộng hơn cả căn hộ của cháu.

Nó nhảy thốc lên một cái giường, đá văng giày đi và kéo mền lên đắp,

chẳng buồn cởi quần áo.

– Cháu tiết kiệm việc thay quần áo và rửa ráy. - Nó nói khi thấy Jackson

treo áo khoác và quần lên cái giá áo kín đáo mà nó không nhìn thấy.

Trong khi Jackson chuẩn bị giường Sergei lấy cùi tay chùi một khoảng

trên cửa sổ hơi đọng mờ mờ để làm thành một vòng tròn có thể nhìn qua
được. Nó không nói thêm tiếng nào cho đến khi đoàn tàu từ từ rời ga.

Jackson chui lên giường và tắt đèn.
Sergei hỏi:
– Chú Jackson, bao nhiêu cây số nữa thì đến St. Petersburg?

– Sáu trăm ba mươi cây.
– Và mất mấy tiếng thì chúng ta tới được đó?
– Tám giờ rưỡi. Ngày mai chúng ta sẽ có một ngày dài lắm đấy, vì thế cố

ngủ đi một ít.

Sergei tắt đèn, nhưng Jackson vẫn nằm thức. Giờ đây gã đã biết chắc vì

sao người ta cử bạn mình sang Nga.

Rõ ràng là Helen Dexter muốn gạt Connor ra khỏi đường đi của bà ta,

nhưng Jackson vẫn chưa biết bà ta dám làm những gì để tự bảo vệ mình.

Chiều hôm đó gã đã định gọi điện cho Andy Lloyd bằng chiếc điện thoại

mật nhưng không bắt được sóng. Gã không dám liều gọi đi từ khách sạn, vì
thế gã quyết định sẽ chờ đến khi Zerimski diễn thuyết xong ở Quảng trường
Tự do ngày mai đã, bởi vì vào giờ đó thì mọi người ở Washington mới thức
dậy. Nếu Lloyd biết được điều gì đang xảy ra thì chắc chắn gã sẽ được trao
đủ quyền hạn để hủy bỏ nhiệm vụ của Connor trước khi quá muộn. Gã nhắm
mắt.

– Chú Jackson, chú có gia đình không?
– Không, ly dị rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.