ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 237

* * *

Tổng thống Nga tỉnh dậy với một tâm trạng tồi tệ.
Người đầu tiên bị ông ta trút sự bực bội lên đầu là đầu bếp. Ông ta gạt bữa

điểm tâm xuống đất và hét lên:

– Ðây là lòng mến khách dành cho tôi mỗi khi tôi đến Leningrad

[17]

à?

Ông ta ào ra khỏi phòng như một cơn bão. Trong phòng làm việc của ông

ta, một nhân viên đã đặt lên bàn những tài liệu cần phải ký, đó là những văn
bản mở rộng quyền lực của cảnh sát. Ðiều này cũng chẳng hề thay đổi được
tâm trạng đen tối của Zerimski chút nào. Ông ta biết như vậy cũng chỉ bắt
thêm được mấy thằng móc túi và trấn lột tiền trên phố mà thôi. Nhưng cái
mà ông ta muốn được nhìn thấy trên đĩa là cái đầu của Sa hoàng kia. Nếu
như Bộ trưởng Bộ Nội vụ tiếp tục để hắn tự do thì có lẽ sẽ phải nghĩ đến
chuyện thay thế ông ta.

Có tiếng một nhân viên nói:

– Thưa Tổng thống, xe của ngài đang chờ ạ.
Zerimski mỉm cười trước ý nghĩ điều hiển nhiên sẽ là cái đáng chú ý nhất

trong ngày hôm nay của ông ta. Ông ta đã trông ngóng một buổi sáng ở
Cruciffix trong khi những người khác lại đoán về một buổi tối ở Kirov.

Ông ta ra khỏi văn phòng, đi dọc hành lang lát đá cẩm thạch của tòa nhà

mới được trưng dụng và đi về phía cửa, mấy người tùy tùng nhanh nhẹn đi
trước. Ông ta dừng lại một lúc ở bậc thềm trên cùng để nhìn xuống đoàn xe
hào nhoáng. Ông ta đã yêu cầu phải có một chiếc Limousine sang trọng hơn
bất cứ Tổng thống nào trước đó.

Ông ta chui vào chiếc xe thứ ba và nhìn đồng hồ: Bảy giờ bốn ba phút.

Một giờ trước cảnh sát đã dọn quang các phố để cho đoàn xe của Tổng
thống có thể đi qua mà không vướng phải bất cứ một chiếc xe nào khác.
“Việc ngưng mọi hoạt động giao thông sẽ khiến mọi người dân thành phố
biết rằng Tổng thống hiện đang ở đây.” Ông ta đã giải thích cho Tham mưu
trưởng như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.