ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 354

Anh ta quay đi để ra về.
Mấy phút sau Lawrence và Lloyd im lặng bước ra sảnh phía nam, ở đó đã

có một đoàn chín chiếc limousine chờ sẵn. Ngay sau khi Tổng thống ngồi
vào sau chiếc xe thứ sáu, ông quay lại Tham mưu trưởng hỏi:

– Andy, anh nghĩ là anh ta đang ở đâu?
– Tôi không hề biết, thưa ngài. Nhưng nếu biết thì có lẽ tôi cũng xin gia

nhập đội quân của Braithwaite và giúp anh ta trốn thoát.

– Tại sao chúng ta lại không thể có một người như vậy để làm Giám đốc

CIA?

– Nếu Jackson còn sống thì chúng ta cũng có một người.
Lawrence quay lại nhìn ra ngoài cửa sổ. Có một cái gì đó cứ âm ỉ trong

ông, ngay từ khi họ rời sân vận động đi ra, nhưng khi đoàn xe qua cổng để
vào Sứ quán Nga ông vẫn không thể nghĩ ra đó là cái gì.

Lawrence hỏi khi thấy Zerimski đang đi đi lại lại bên ngoài Sứ quán:

– Sao trông ông ta có vẻ giận dữ thế nhỉ?
Lloyd liếc nhìn đồng hồ:
– Thưa ngài, ngài muộn mất mười bảy phút.

– Bạn thân mến, sau những gì chúng ta đã trải qua thì điều đó chẳng có gì

là ghê gớm lắm cả.

– Thưa ngài, tôi nghĩ ngài không thể lấy cái đó làm lý do để xin lỗi được.
Ðoàn xe dừng lại ngay trước mặt Tổng thống Nga. Lawrence bước ra và

nói:

– A, Victor. Xin lỗi vì tôi đến muộn vài phút.
Zerimski không hề giấu sự không hài lòng của mình. Sau cái bắt tay lạnh

nhạt ông ta im lặng dẫn vị khách danh dự đi vào Sứ quán và vào phòng
Xanh mà không nói thêm một tiếng nào. Tới đây ông ta mới gượng gạo xin
lỗi và nhét Tổng thống Hoa Kỳ ngồi cạnh Ðại sứ Ai Cập.

Lawrence đưa mắt nhìn quanh phòng trong khi ông Ðại sứ cố muốn làm

vui lòng ông bằng cách kể về cuộc triển lãm nghệ thuật Ai Cập vừa được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.