ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 78

– Tôi có thể giúp gì được không ạ?
– Không, không có gì cả.

Sau một lúc im lặng gã nói thêm:
– Chị cũng biết rằng chẳng bao lâu nữa tôi sẽ được ra khỏi danh sách

nhân viên tác chiến chứ?

Joan đáp:

– Vâng, ngày mồng một tháng Giêng sang năm. Nhưng với thành tích

của ông thì tôi nghĩ rằng công ty nhất định sẽ dành cho ông một cái bàn rộng
và giờ làm việc của một người bình thường, và có lẽ có cả một cô thư ký
chân dài nữa chứ.

Connor nói:
– Dường như không đâu. Công việc duy nhất mà Giám đốc dành cho tôi

là chuyển đến văn phòng của công ty ở Cleveland, và vì thế hiển nhiên
không thấy nhắc gì đến một cô thư ký chân dài nào cả.

Joan ngỡ ngàng hỏi:
– Cleveland ư?
Connor gật đầu.

– Đồ chó cái!
Connor ngước nhìn người thư ký lâu năm của mình, không dấu nổi ngạc

nhiên. Đó là ngôn ngữ mạnh nhất mà mười chín năm nay gã chưa từng thấy
chị sử dụng về bất cứ ai, chứ đừng nói là về Giám đốc.

Joan nhìn thẳng vào mắt gã nói:

– Ông sẽ nói với Maggie thế nào?
– Tôi cũng không biết nữa, nhưng bởi vì tôi đã lừa dối cô ấy trong hai

mươi tám năm qua cho nên tôi tin rằng tôi sẽ phải nhận một cái gì đó.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.