ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 80

mặt trong tay, vả lại cũng không thể viết một cái séc hoặc giơ tấm thẻ du lịch
ra.

Gã hỏi:

– Tôi có thể đặt trước một ít, và sáng sớm mai sẽ đến lấy được không?
Escobar nói:
– Tất nhiên là được ạ, thưa ngài. Có điều đối với vật đặc biệt này ngài sẽ

phải đặt trước mười phần trăm.

Jackson gật đầu và lấy chiếc ví từ túi trong ra. Gã lấy ra mấy tờ bạc cũ và

đưa cho người bán hàng.

Người bán hàng chậm rãi đếm mười tờ một trăm đô la rồi bỏ vào két và

viết thêm giấy biên nhận.

Jackson nhìn xuống chiếc vali để ngỏ, mỉm cười và lấy chiếc vỏ đạn trong

hộp đạn bỏ vào túi.

Ông lão vô cùng bối rối, không phải vì hành động của Jackson mà bởi vì

ông có thể thề là khi ông mua khẩu súng này thì có đủ cả mười hai viên đạn.

* * *

Cô nói:
– Nếu không vì bố mẹ thì em sẽ thu xếp mọi sự và sang đấy với anh ngay

ngày mai.

Stuart nói:

– Anh tin là hai bác sẽ hiểu.
Tara nói:
– Có thể. Nhưng như vậy cũng không làm em hết cảm thấy tội lỗi với

những gì mà bố mẹ em đã hy sinh để em có thể làm xong luận án tiến sĩ.
Chưa kể đến mẹ em. Mẹ có thể bị đau tim mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.