ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 82

Stuart làm như không nhận thấy Tara đã thay đổi đề tài đột ngột đến thế

nào.

Cô nói tiếp:

– Lúc nào em cũng thấy thật lạ lùng là anh vẫn còn làm việc trong khi em

đã đi ngủ rồi.

Stuart đáp:
– Ồ, anh có thể nghĩ ra cách để thay đổi điều đó mà.

* * *

Khi gã mở cửa thì chuông báo động réo vang. Chiếc đồng hồ quả lắc ở

văn phòng phía bên ngoài điểm hai tiếng đúng lúc gã gạt tấm rèm sang bên
để bước vào cửa hiệu. Gã nhìn vào ô cửa bày hàng. Khẩu súng không còn
nằm ở đó nữa.

Phải nhiều phút sau gã mới tìm ra nó được giấu dưới quầy tính tiền. Gã

kiểm tra từng thứ, chú ý rằng có một viên đạn đã bị lấy đi. Gã cắp chiếc vali
trong tay và lẻn ra nhanh như lúc vào. Gã không hề lo lắng về chuyện có thể
bị bắt. Cảnh sát trưởng đã cam đoan với gã rằng ít nhất phải ba mươi phút
sau người ta mới có thể báo là cửa hiệu bị đột nhập. Trước khi đóng cửa gã
liếc nhìn chiếc đồng hồ quả lắc. Lúc đó là hai giờ mười hai phút.

Khó mà lên án Cảnh sát trưởng về chuyện ông bạn cũ của ông ta không

đủ tiền mặt để mua khẩu súng. Và trong bất cứ trường hợp nào thì ông ta chỉ
rất thích khi được nhận tiền hai lần cho một mẩu thông tin duy nhất. Nhất là
khi tiền trả lại là đồng đô la.

* * *

Nàng rót cho gã tách cà phê thứ hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.