ĐIỆU NHẢY VỚI TỬ THẦN - Trang 117

“Em muốn xem nó.”

Anh ngập ngừng như thể đang tranh cãi với bản thân. Cuối cùng, anh

mở cánh cửa.

Astrid bước vào trong trước. Cô và M’Adoc đứng sau khung cảnh, cách

xa những ai có thể nhìn hay cảm nhận thấy họ.

Không phải là họ cần làm như vậy, nhưng cô muốn chắc chắn là mình sẽ

không can thiệp vào bất cứ chuyện gì đang xảy ra trong giấc mơ của Zarek.

Những người đang ở trong giấc mơ chỉ có thể nhìn thấy Oneroi hay

Skoti trong giấc mơ của họ chỉ khi những vị thần giấc ngủ cho phép họ. Cô
không chắc một tiên nữ như cô có vô hình đối với Zarek hay không.

Cô nhìn xung quanh giấc mơ.

Điều khiến cô ngạc nhiên nhất là mọi thứ quá sống động. Hầu hết mọi

người thường mơ thấy những chi tiết không rõ ràng. Nhưng giấc mơ này, nó
rõ ràng như pha lê và sống động như thế giới mà cô đã từng sống.

Cô nhìn thấy ba cậu bé đang bu quanh một cánh cửa cổ thời La Mã.

Xoay quanh độ tuổi từ bốn đến tám tuổi, bọn chúng cầm những cây gậy

trong tay và đang cười đùa, la hét. “Ăn nó, ăn nó,ăn nó.”

Một cậu bé thứ tư độ chừng mười hai tuổi chạy xuyên qua cô. Mái tóc

đen và đôi mắt xanh của cậu ta rất nổi bật và cậu nhìn cực kỳ giống người
đàn ông mà cô đã nhìn thấy qua đôi mắt của Sasha .

“Đó là Zarek hả?”

M’Adoc lắc đầu. “ Đây là anh trai chung nửa dòng máu với Zarek,

Marius .”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.