ĐIỆU NHẢY VỚI TỬ THẦN - Trang 152

“Yên, cái mông của tôi đó. Hắn ta dùng nĩa của mình như cái xẻng vậy

và tôi thề là hắn nhét cả một cái bánh kếp vào miệng hắn cùng một lần đó.”

Astrid ắt sẽ cảm thấy ghê tởm nếu như cô chưa bao giờ ở trong giấc mơ

của anh. Chưa có ai từng dạy anh thậm chí về cách cư xử cơ bản nhất. Anh
bị bỏ trong một góc tường trên sàn nhà giống như một con thú mà Sasha đã
gọi anh như vậy.

Trong kiếp sống làm con người của anh, thức ăn là thứ khan hiếm, từ

suy nghĩ đó đi một nhận thức đáng sửng sốt. Thức ăn khi anh là một Thợ
săn đêm cũng khan hiếm không kém.

Không giống những người khác trong loài của mình, Zarek không có

một người Cận vệ trồng trọt cây lương thực hằng ngày cho anh. Nuôi súc
vật để làm những bữa ăn cho anh. Trong hàng thế kỷ qua, anh sống trong
khí hậu khắc nghiệt của Alaska nơi mà vào mùa đông nguồn cung cấp thức
ăn rất là hạn chế.

Astrid đột nhiên cảm thấy bệnh trước suy nghĩ đó. Không còn nghi ngờ

gì nữa, khi là con người anh đã bị bỏ đói cho đến chết.

Thợ săn đêm không thể chết vì đói. Nhưng họ vẫn chịu đựng cơn đói

cồn cào từng chút một giống như con người.

Cô làm một đĩa bánh kếp khác cho anh.

“Cái gì đó?” Anh hỏi khi cô đặt cái đĩa đó xuống kế bên anh .

“Phòng trường hợp anh vẫn còn đói.”

Anh không nói gì hết, cô nghe tiếng anh để cái đĩa qua phía bên kia bàn

rồi nghe tiếng anh mở đắp bình đựng si-rô ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.