ĐIỆU NHẢY VỚI TỬ THẦN - Trang 25

“ Hey, Mike.” Anh gọi, giọng anh vang vọng trong bầu không khí giá rét

tĩnh mịch.

Mike đứng lại.

“ Rumpelstiltskin.” Anh nói trước khi ném một trái lựu đạn đã tháo chốt

xuống phía bên dưới chiếc trực thăng. Mike chửi rủa um sùm khi anh ta lội
trong đụm tuyết nhanh hết mức có thể, để tìm chỗ trú ẩn.

Lần đầu tiên trong một khoảng thời gian dài, Zarek mỉm cười với bóng

dáng của Người cận vê đang tức giận và âm thanh xột soạt của tuyết dưới
chân Mike. Chiếc trực thăng nổ tung ngay lúc Zarek đến được chỗ chiếc xe
trượt tuyết. Anh móc một chân qua cái yên xe màu đen và quay đầu lại nhìn
từng mảnh của chiếc trực thăng Sikorky trị giá hai mươi ba triệu đô-la rơi
xuống nền tuyết như một cơn mưa kim loại.

Ahh, pháo hoa. Anh rất thích pháo hoa. Cảnh tượng này tuyệt đẹp như

cảnh bắc cực quang. Mike vẫn đang chửi rủa và nhảy lên nhảy xuống như
một đứa trẻ đang tức tối khi đứng nhìn người yêu được đặt làm riêng của
mình bị thui rụi trong ngọn lửa.

Sau khi ném một trái lựu đạn khác làm nổ tung căn nhà, nhằm ngăn

Người cận vệ sử dụng nó, Zarek khởi động động cơ và phóng xe tới trước
Mike.

Điều chỉnh chiếc xe trượt tuyết ở chế độ chờ, anh kéo chiếc khăn choàng

xuống thấp đủ để Mike có thể hiểu những điều anh nói. “ Thị trấn cách đây
bốn dặm theo hướng đó.”Anh nói, chỉ tay về hướng nam. Anh quăng cho
Mike một tuýt Vaseline. “ Thoa nó để môi anh sẽ không chảy máu.”

“ Đáng ra tao nên giết mày.” Mike gầm gừ.

“Yeah, mày nên làm thế.” Zarek kéo khăn choàng lên che mặt rồi rồ ga.

“Nhân tiện, nếu mày tình cờ gặp mấy con sói trong rừng, hãy ghi nhớ chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.